Bành!
PHỐC!
Hắn không hề có phòng bị, Nhiếp Vân bị nó tập trung, yết hầu ngòn ngọt phun máu tươi.
May mắn vào lúc nguy cơ hắn phát động thiên phú phòng ngự sư, bằng không hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Có thể ngăn cản nhất thời nhưng không thể ngăn cản liên tục, ngươi đi chết đi!
Gương mặt trắng bệch không nghĩ tới hắn có thiên phú phòng ngự sư, trúng trọng kích còn có thể không chết, lúc này nó nhe răng cười, ngọc bài muốn xông tới lần nữa, hiện tại Nhiếp Vân trọng thương cho nên không thể nhúc nhích, nếu như trúng trọng kích lần nữa khẳng định hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Tình huống nghìn cân treo sợi tóc, nguy tại sớm tối!
Oanh!
Đúng lúc này quan tài màu đen của Nhiếp Đồng trong Tử Hoa động phủ đột nhiên nổ tung, thi thể tử vong trong quan tài chậm rãi duỗi bàn tay nhỏ gầy về phía trước.
Hô!
Mặt người trắng bệch còn chưa kịp tiếp tục nói chuyện nó đã bị định trụ.
Vèo!
Ngọc bài bị hai ngón tay bắt lấy thu vào trong tay.
- Ah... Ngươi là ai, ngươi rốt cuộc là ai...
Bị một thi thể không có lực lượng bắt lấy, trong ngọc bài không còn lời lẽ trêu chọc như cũ, lời nói mang theo hương vị thất kinh, trên gương mặt không có mặt mũi đã lộ ra thần thái sợ hãi.
Lạch cạch!
Cho dù gương mặt trắng bệch gào thét không dứt nhưng không thể thoát ra khỏi hai ngón tay bắt lấy nó.
Ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142625/chuong-841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.