Chương trước
Chương sau
Đương nhiên loại áp bách này không thể duy trì trong thời gian quá dài, dù sao Kiếm Thần chi tâm không phải vật sống, nó chỉ là pháp bảo hình thái đặc thù mà thôi, không có khả năng tiến hành chiến đấu, cũng không thể tạo tổn thương cho Bạt.

- Nhiếp Vân... Đây là trái tim của Kiếm Thần lão tổ... Tuy không biết tại sao xuất hiện ở chỗ này... Nhưng xem ra đã tán thành ngươi... Mau dung hợp nó vào trong cơ thể, chỉ cần dung hợp... Có thể điều động tất cả kiếm linh tổ tiên trong tế tự chi địa tiến hành công kích Bạt.

Nhiếp Vân đang cảm thấy khó hiểu vì cái gì trái tim xuất hiện tại nơi này, chợt nghe Diệp Kiếm Tinh hữu khí vô lực nói ra, dường như trái tim bắn ra ánh sáng đỏ làm cho hắn nhận được một ít chỗ tốt, thương thế khôi phục một ít cho nên mới tỉnh lại trong hôn mê và lên tiếng nhắc nhở.

- Trái tim tổ tiên?

Nhiếp Vân sững sờ, tuy còn không biết rõ nhưng hiện tại tình thế ngut cấp, một khi Bạt trước mặt động thủ, hai người hẳn phải chết không nghi ngờ, hắn cũng không do dự, bàn tay vươn tới phía trước muốn nắm lấy trái tim trước mặt, hắn nhìn thấy ánh sáng màu đỏ lóe lên chui vào trong cơ thể của mình biến mất không thấy gì nữa.

- Ân?

Vốn sững sờ, ngay sau đó hắn sờ vào ngực, chỉ thấy trái tim này trong nháy mắt dung hợp với trái tim của mình làm một thể, càng làm trái tim của mình đập có lực hơn trước, mỗi một lần mạch đập đều có kiếm khí gào thét giống như trời sinh vì kiếm.

Trái tim dung nhập thân thể, trong nháy mắt thương thế khôi phục toàn bộ, thân thể hoàn mỹ như lúc ban đầu.

- Nhanh triệu hoán kiếm linh tổ tiên tấn công kẻ địch, chậm thêm sẽ không kịp...

Lúc đang cảm thụ trái tim dung hợp với thân thể có tác dụng phụ gì hay không, chợt nghe lời nói lo lắng của Diệp Kiếm Tinh vang lên, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lên, hắn nhìn Bạt đang ở trước mặt.

Vừa rồi Kiếm Thần chi tâm có thể áp chế nó, hiện tại trái tim dung hợp với Nhiếp Vân cho nên nó không còn cố kỵ, dường như càng tức giận hơn trước, nó gào rú lần nữa và giơ tay lên, lúc này công kích như thiên địa sụp đổ sinh ra.

- Triệu hoán kiếm linh tổ tiên công kích!

Một ngón tay của đối phương có thể tiêu diệt khôi lỗi Di Hoằng Cương nhưng không thể ngăn cản chút nào, lực lượng chưởng pháp còn mạnh hơn một chỉ vừa rồi gấp mười lần, Nhiếp Vân biết rõ nếu không nghĩ ra biện pháp tuyệt đối hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hơn nữa cũng không có biện pháp trốn thoát, hắn vận chuyển kiếm đạo đan điền, tinh thần tập trung cao độ làm ý niệm dung nâập vào bảo kiếm chằng chịt chung quanh.

Đông đông đông!

Kiếm đạo đan điền vừa hoạt động và dung hợp với Kiếm Thần chi tâm đập mạnh hữu lực, mỗi khi đập mạnh một cái đã sinh ra khí chất uy nghiêm vô tận,

Rầm rầm

Tiếng nổ giòn tan vang lên, khoảng cách đã có bảy tám trăm thanh trường kiếm bay tới.

- Phá!

Cảm nhận được những thanh trường kiếm kia nghe theo lệnh của mình, đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời, lúc này bay tới ngăn cản chưởng của Bạt.

Sưu sưu sưu sưu!

Bảy tám trăm chuôi bảo kiếm tổ tiên lưu lại tập trung rậm ạp ở nơi đây, mỗi thanh kiếm sinh ra kiếm thuật cường đại đâm vào bàn tay của Bạt.

Tổ tiên có thể mai táng tại tế tự chi địa thực lực kém cỏi nhất cũng là Nạp Hư Cảnh đỉnh phong, mạnh thậm chí có thể đạt tới Phá Không Cảnh như Phụng Ca cũng không ít, tuy người đã tử vong nhưng kiếm linh khống chế bảo kiếm không có khả năng phát huy toàn bộ thực lực nhưng cũng có thể bộc phát một hai pâần mười, cho dù như thế cũng rất cường đại, giống như bảy tám trăm cao thủ đồng thời công kích nghiền nát không gian thời không ngược dòng.

Oanh!

Kiếm khí cường đại tới cực điểm hội tụ cùng một chỗ hình thành kiếm chỉ màu đen dối kháng một chưởng của Bạt.

Ầm ầm ầm...

Mũi kiếm sắc chém tan công kích của Bạt, dư uy không giảm cho nên chém rách lòng bàn tay của Bạt, máu đen tanh hôi chảy ra ngoài.

Có sinh mạng thì có huyết dịch, Cương Thi Yêu tộc cũng không ngoại lệ, bởi vậy huyết dịch của nó không phải màu đỏ, mà là màu đen, bên trong còn có kịch độc, tuy không sánh bằng Yêu Minh Tiên Dịch nhưng hạ độc có thể giết cường giả Thiên Kiều Cảnh.

Rống!

Bạt không nghĩ tới nhân vật như con sâu cái kiến lúc này có thể làm nó bị thương, cúi đầu nhìn vào bàn tay đổ máu của mình, nó ngửa đầu phát ra tiếng gào thét không cam lòng, đôi mắt cũng biến thành màu đỏ triệt để.

Lần này nó thật sự tức giận.

Bạt rất tức giận, khí tức toàn thân càng ngày càng mạnh, đạt tới thực lực Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh trung kỳ cho nên thân thể không động nhưng không gian chung quanh bị chấn nát hình thành vòng xoáy đen kịt trước mặt của nó.

- Toái không khóa hình? Đây là năng lực Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh hậu kỳ mới có, tại sao nó lại có chứ?

Nhìn thấy vòng xoáy màu đen trước mặt, Nhiếp Vân biến sắc.

Toái không khóa hình, đây là năng lực cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh chấn động huyệt khiếu chi lực sinh ra, từ đó có thể đánh nát không gian bên ngoài cơ thể, từ đó hình thành một tầng khôi giáp bảo hộ bản thân.

Khôi giáp này nghiền nát không gian hình thành, bởi vì công kích đánh vào chỉ đánh vào không gian, công kích có mạnh hơn nữa cũng không thể đánh trúng người nó.

Nghiền nát không gian hình thành khôi giáp bảo hộ bản thân, chẳng những yêu cầu lĩnh ngộ không gian cực mạnh, hơn nữa còn yêu cầu lực khống chế thật tốt, nếu không chẳng những không thể bảo vệ mình, ngược lại còn là chiêu số làm bản thân bị thương, đây là tuyệt chiêu cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh hậu kỳ mới có thể tu luyện, Bạt có thực lực trung kỳ đã có thể thi triển ra, cũng khó trách Nhiếp Vân ngạc nhiên.

Rống!

Không để ý tới hắn ngạc nhiên, Bạt đánh tới một quyền.

Một quyền này không giống như vừa rồi, thậm chí nhìn nó có vẻ lướt nhẹ qua không gian, chung quanh không có pháp lực chấn động nhưng Nhiếp Vân biết rõ uy lực của một quyền này còn mạnh hơn một chưởng lúc này gấp mười lần!

Bởi vì lực lượng và tốc độ của một quyền này đã vượt qua không gian có thể thừa nhận, nhìn nó không có động tĩnh gì nhưng vì tốc độ quá nhanh, chỉ cần bị đánh trúng nhất định sẽ tan vỡ như thủy tinh.

- Anh linh tổ tiên Kiếm Thần Tông, hiện tại ta dùng thân phận người thừa kế Kiếm Thần chi tâm ra lệnh các ngươi cùng ta chém giết địch nhân!

Biết rõ chiêu này đáng sợ, nhất định là công kích mạnh nhất của Bạt cho nên Nhiếp Vân vô cùng khẩn trương, ý niệm khổng lồ lan ra ngoài sau đó dung nhập vào trong mỗi thanh trường kiếm.

Kiếm Thần chi tâm dung nhập thân thể, khí chất của Nhiếp Vân cũng phát sinh biến hóa về chất giống như tổ tiên Kiếm Thần Tông ngủ say vạn năm, trong đôi mi của hắn tỏa ra uy nghiêm chỉ Kiếm Thần mới có.&
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.