Chương trước
Chương sau
Vừa rồi trong đầu chỉ có ý niệm bắt lấy phù lục cho nên trong vô tình bắt lấy, không nghĩ tới khoảng cách xa như vậy, hơn nữa còn xuyên thấu qua phòng ngự mai rùa của Ứng Long nhưng thật thu được phù lục.

- Chẳng lẽ thiên phú thần thâu đạt tới hình thái thứ ba?

Đôi mắt sáng ngời, hắn vội vàng dùng thần niệm dò xét đan điền, xem xét xong hắn lắc đầu.

Thần thâu đan điền vẫn là màu xanh đen, cũng không có lột xác lần nữa, tuy màu sắc đậm hơn trước, thần thâu chi khí cũng linh động hơn, có thể thấy rõ nó đã có tiến bộ nhưng vẫn không thể đột phá hình thái thứ ba.

Lột xác hình thái thiên phú đặc thù cũng không dễ dàng, thiên phú thần thâu vừa mới lột xác thành hình thái thứ hai, còn muốn lột xác cũng phải lãng phí không ít thời gian và tinh lực, phải ăn cắp bao nhiêu thứ tốt.

- Ya biết rồi, là thần thâu chi khí, nhất định là hắn giao thần thâu chi khí cho ngươi! Đáng giận!

Trong tiếng gào thét, Ứng Long nghĩ thông suốt xảy ra chuyện gì cho nên gào thét hung ác.

Có thể thi triển một loại thiên phú đặc thù, có hai loại khả năng, một là có được thiên phú này, hai là có thiên phú chi khí như vậy.

Giống như Nghê Hư ngày đó trộm Kiếm Thần Chi Kiếm đi cũng thành công thu vào trong đan điền Nhiếp Vân, hắn sử dụng lực lượng của thiên phú thần thâu.

Chính bởi vì thiên phú chi khí có được đặc tính này, Nhiếp Vân đến đại lục Phù Thiên liền có thể sử dụng rất nhiều loại thiên phú đặc thù nhưng không có ai hoài nghi, dù sao tại người khác xem ra có sư phụ Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, đừng nói vài loại thiên phú đặc thù chi khí, cho dù là mười loại cũng có thể đạt được dễ dàng.

- Có ác hay không không phải ngươi nói tính toán, huyền ngọc chi kiếm, đại địa chi thế, một trăm trọng ám kình!

Tâấy đối phương hổn hển, Nhiếp Vân cười ha ha sau đó đánh xuống một kiếm.

Bành!

Bành!

Bành!

Vận chuyển pháp lực liên tục bổ lên ba kiếm, một kiếm của Nhiếp Vân lại nặng hơn một kiếm, Ứng Long vốn bị thương, liên tục gặp trọng kích cho nên phun máu tươi như mưa, hắn đứng không vững nằm trên mặt dất.

- Tiến vào Tử Hoa động phủ!

Lần nữa thi triển thiên phú thiên âm sư, trong linh hồn mang theo ý đầu độc, vừa rồi Ứng Long còn có thể ngăn cản, hiện tại trọng thương, cho dù linh hồn hay thân thể đều yếu bớt không ít, chỉ đầu độc một chút là hôn mê.

Vèo!

Bị thu vào trong Tử Hoa động phủ.

Tuy hiện tại Nhiếp Vân rất muốn dò hỏi gia hỏa này hãm hại Thiên Huyễn như thế nào, Vân Huyên muốn lợi dụng phòng ngự sư của hắn làm gì, hắn lại biết nơi này không phải là nơi nên hỏi, có chuyện gì rời đi trước lại nói sau.

Ứng Long tiến vào Tử Hoa động phủ, lại gia trì hơn mười đạo trận pháp, thuận tiện rót tinh thần vào thuần thú đan điền thông tri Tiểu Hổ, Hắc Nham hai thú hảo hảo giáo huấn trông giữ, Nhiếp Vân cũng thở ra một hơi.

Khu thiên phẩm là trọng địa quan trọng của Kiếm Thần Tông, động thủ ở nơi này, cho dù dùng linh hồn phong tỏa khí tức, nếu hơi không cẩn thận sẽ bị phát hiện, may mắn tất cả đều thuận lợi.

- Không phải các ngươi vu hãm ta sao? Hừ, hiện tại ta hủy căn cơ của các ngươi.

Ngẩng đầu nhìn tượng đá to lớn ở khu thiên phẩm, Nhiếp Vân dứt bỏ thành công lúc nãy, trong mắt mang theo hung ác.

Tượng đá này có động tác đơn giản nhưng dường như bày ra chân lý đại đạo nào đó, nó lại có thể không ngừng sinh ra kiếm đạo chi khí, đã muốn trả thù Vân Huyên thì không nên lưu thứ tốt lại!

Chơi thì phải chơi hung ác!

- Mặc dù chung quanh tượng đá này không có trận pháp nhưng toàn thân dùng khoáng thạch không biết điêu khắc thành, nó vô cùng trân quý, không thể phá hư nhưng có thể móc ra.

Sau khi nhìn chung quanh một hồi, phát hiện tượng đá và mặt đất chăm chú dính chặt với nhau không thể phân cách, muốn lấy đi chỉ có thể đào mặt đất mà thôi, hắn không do dự, hắn giơ huyền ngọc chi kiếm trong tay lên sau đó bổ vào mặt đất chung quanh, ngay sau đó tiếng nổ vang lên, mặt đất bị hắn rút lên, tinh thần khẽ động thu vào nạp vật đan điền.

- Những thứ này đều là vô thượng kiếm pháp, hiện tại biến thành kiếm đạo sư có thể bằng vào chiêu số suy diễn ra pháp quyết hay không?

Trong nội tâm khẽ động, Nhiếp Vân nhìn về phía kiếm chiêu trên vách đá hai bên.

Kiếm đạo sư, đạt được thiên địa kiếm thuật chiếu cố, mà Nhiếp Vân lại đạt tới cảnh giới Tâm Kiếm, có lẽ thật có thôi dưỡng toàn bộ vô thượng kiếm thuật, luyện mười bộ đồ vô thượng kiếm thuật!

Nghĩ đến những thứ thứ này hai mắt sáng ngời hữu thần, ánh mắt nhìn chăm chú về phía mười bộ kiếm pháp đang tỏa ra hào quang.

Nơi đây có mười bộ đồ kiếm pháp, có ba bộ đồ là học qua, chính là Tứ Quyết Kiếm Pháp, Phá Trần Tuyệt Sát Kiếm Thuật, Đại Bí Thất Tiên Kiếm, còn lại bảy bộ hắn chưa từng gặp qua, cho dù kiếp trước nhìn thấy nhưng chưa đối địch nhân không rõ ràng.

- Linh Tê Phá Thiên Kiếm, Phiêu Miểu Thiên Thủ Kiếm, Thiên Địa Nguyên Dương Kiếm... Bảo bộ kiếm thuật mỗi người mỗi vẻ, kiếm chiêu đơn giản nhưng uy lực vô cùng.

- Không hổ là vô thượng kiếm thuật, mặc dù không có phương pháp tu luyện nhưng chỉ xem kiếm chiêu, một chiêu đều uy lực cực lớn, không thể kém hơn Đại Bi Thất Tiên Kiếm, Phá Trần Tuyệt Sát Kiếm Thuật.

- Chiêu này là, ân? Có luyện được hay không đây?

Nhìn chiêu số trong đó, Nhiếp Vân vận chuyển kiếm đạo chi khí, sử dụng một chút và phát hiện có thể tu luyện, khí tức bế tắc, căn bản không có khả năng luyện thành, lắc đầu có chút thất vọng.

Nhưng cũng đúng, mặc dù kiếm đạo sư có lý giải kiếm đạo vượt qua người thường nhưng cũng không có khả năng lăng không sáng chế vô thượng kiếm thuật, dù sao loại kiếm này đã đụng chạm tới đại đạo, xem như tuyệt chiêu đỉnh phong của đại lục Phù.

Nếu vô thượng kiếm thuật dễ tu luyện như thế, dễ dàng tạo như vậy, Kiếm Thần Tông đứng sừng sững nhiều năm như vậy cũng không chỉ có mười bộ.

- Nếu như không thể phá Thông Thiên Kiếm Linh Đại Trận đào lấy kiếm chiêu mang đi, hiện tại nên bỏ thôi.

Thời điểm đi vào hắn dùng thiên nhãn quan sát qua, Thông Thiên Kiếm Linh Đại Trận phong tỏa thông đạo, cũng không liên quan đến tượng đá, mặc dù trộm nó đi cũng sẽ không làm cho trận pháp công kích, kiếm pháp trên vách tường lại khác, nó đang ở trong trận pháp bao phủ, cưỡng ép ăn cắp sẽ xúc động trận pháp, có thể rời đi hay không có trời mới biết.

Cân nhắc một chút, cuối cùng Nhiếp Vân cũng mang mấy ngọc bài ra in chú giải đan điền, cũng không tiếp tục đánh chủ ý tới kiếm pháp.&
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.