Chương trước
Chương sau
Mà phương hướng đối diện sau lưng hắn, đúng là chỗ Nhiếp Vân ẩn thân.

- Móa!

Chứng kiến thằng này đụng tới mình, Nhiếp Vân thiếu chút nữa bất tỉnh.

Nếu bị thằng này đập vào, cho dù thiên phú Ẩn Nặc sư cường thịnh trở lại cũng sẽ lộ tẩy.

Trong nội tâm sốt ruột, Nhiếp Vân lại không rối loạn trận tuyến, thở ra một hơi, ngực co rụt lại, cả người tựa như biến thành một tờ giấy mỏng, dính sát ở trên tường, đồng thời pháp lực toàn thân khẽ động, ở trước mặt hình thành một màng bảo hộ.

Bành!

Vừa mới chuẩn bị tốt, Cam Thanh liền đụng lên, một cổ lực lượng cường đại từ phía trước truyền lại, lách đến Nhiếp Vân thiếu chút nữa nghẹn hơi.

Đối phương là cường giả Thiên Kiều cảnh cũng không ngăn trở được, hơn nữa hắn lui về phía sau lực lượng điệp gia, đổi lại người bình thường sớm đã bị đụng chết rồi, may mắn Linh Tê Luyện Thể Quyết cùng Kim Cương Lưu Ly Thể đều đã có tiến triển, nếu không lần này, không biến thành bánh thịt mới lạ.

- Ân?

Tuy động tác của Nhiếp Vân nhỏ bé, ngoại nhân xem ra, Cam Thanh như đập lấy vách tường không có gì khác nhau, lại đưa tới Vân Huyên chú ý, con ngươi nhẹ nhàng nhíu lại, thẳng tắp nhìn sang sau lưng Cam Thanh.

- Nữ nhân này, ngươi không phải đang vội sao? Sao lúc này còn không đi...

Thấy ánh mắt Vân Huyên nghi hoặc nhìn qua, trong nội tâm Nhiếp Vân cả kinh.

Nữ nhân này vừa rồi gấp hừng hực muốn đi vào khu Thiên phẩm, nhất định là có sự tình quan trọng cần làm, đã như vậy, ngươi nhanh đi đi, sao lại để ý chút chuyện này làm gì? Thật sự là biến thái!

Trong nội tâm mắng, cảm nhận được trong đôi mắt Vân Huyên mang theo lạnh lùng xuyên thủng tất cả, Nhiếp Vân tựa hồ cảm giác thiên phú Ẩn Nặc của mình sắp kháng không nổi, tùy thời có thể bị lột bỏ áo ngoài.

Một khi bóc đi hiệu quả ẩn nấp, sẽ trần trụi xuất hiện ở trong Kiếm Chi Đại Điện, đến lúc đó trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào, thật sự xuất sư bất lợi a!

Phải ẩn núp đi, càng hoàn mỹ dung hợp với vách tường!

- Tông chủ, là ta sai rồi...

Cam Thanh thấy người trước mắt vừa điều động lực lượng trận pháp tông môn công kích tới, biết rõ nàng khẳng định có Chưởng Giáo ấn, hẳn là tông chủ không thể nghi ngờ. Lúc này lần nữa nhìn tới, sợ tới mức toàn thân run rẩy, vội vàng giải thích.

- Cút!

Không để ý tới hắn xin lỗi, hai con ngươi của Vân Huyên nhìn chằm chằm vách tường phía sau hắn, bước chân di chuyển, đi tới vách tường trước mặt, đưa tay sờ lên.

- Không tốt, sờ lên cho dù Ẩn Nặc sư cường thịnh trở lại cũng sẽ bị xem thấu... Nếu như có thể cùng vách tường này dung hợp, có thể tiến vào vách tường thì tốt rồi... Không thể ở lại chỗ này...

Hai mắt Nhiếp Vân nhắm lại, không dám nhìn tới Vân Huyên, sợ ánh mắt có thể kích thích đối phương phát hiện cái gì, đồng thời sốt ruột, thanh âm muốn triệt để che dấu không ngừng la hét.

Ông!

Đột nhiên, Nhiếp Vân cảm thấy vách tường sau lưng lập tức nhuyễn như một bãi bùn nhão. Cả người thoáng một phát liền chui vào, triệt để sáp nhập vào mặt tường, mất tích vô tung vô ảnh.

- Ân?

Ngay lúc đó ngón tay của Vân Huyên cũng mò tới mặt tường, phát hiện không có chỗ kỳ quái, lúc này mới lắc đầu, dứt bỏ cảm giác kỳ quái trong đầu, đi tới khu Thiên phẩm.

Vừa rồi Cam Thanh lui về phía sau, giác quan thứ sáu rõ ràng cảm thấy nơi này có chút quái dị, nhưng đợi nàng đi tới, cảm giác quái dị liền biến mất, không biết có phải bởi vì trong khoảng thời gian này có chút tiều tụy, xuất hiện ảo giác hay không?

Lắc đầu, Vân Huyên dứt bỏ những cái này, mở miệng nói:

- Ngươi tiếp tục ở đây nhìn xem, ngàn vạn lần đừng cho ngoại nhân tiến vào!

Nói đến đây ngừng một chút.

- Hôm nay biểu hiện không tệ, tận trung cương vị, cũng không vì ta là tông chủ mà làm việc thiên tư, qua một hồi ta sẽ nói với Mạc Tường, tấn chức ngươi thành đội phó!

Nói xong thân thể nhoáng một cái, liền triệt để tiến vào khu Thiên phẩm, biến mất không thấy gì nữa.

- Tạ ơn tông chủ!

Vừa rồi Cam Thanh còn thầm mắng tông chủ có phải đại di mụ đến, tâm tình không tốt hay không, nghe nói như thế, liền hưng phấn đến thiếu chút nữa nhảy dựng lên, thầm hô tông chủ vạn tuế, thiếu chút nữa nạp đầu liền bái.

Vân Huyên thân là tông chủ, cũng không phải chỉ biết một mặt trừng phạt. Có đôi khi còn có thể cho chút ít mứt táo, đại bổng tử thêm mứt táo, vĩnh viễn đều là thủ đoạn cai trị hay nhất.

- Ân? Ta như thế nào tiến vào vách tường rồi hả?

Chứng kiến Vân Huyên ly khai, Nhiếp Vân mới nhẹ nhàng thở ra, không để ý tới Cam Thanh hưng phấn đến sắp nhảy dựng lên, trong nội tâm nghi hoặc không thôi.

Địa Hành sư, ở trong ấn tượng, chỉ có thể hành tẩu ở dưới mặt đất, còn chưa nghe nói qua chui vào mặt tường, cùng tường thể hoàn toàn phù hợp? Mình cũng không phải có được thiên phú xuyên tường a!

Đến cùng chuyện gì xảy ra?

- Địa Hành đan điền? Vậy mà thay đổi?

Tinh thần khẽ động, đột nhiên chứng kiến đan điền Địa Hành sư lơ lửng trong Khí Hải, rõ ràng thay đổi bộ dáng, từ trước kia màu xám, biến thành ám thanh sắc, tuy biến hóa cực kỳ nhỏ, không nhìn kỹ căn bản nhìn không ra, nhưng Nhiếp Vân đối với đan điền vô cùng quen thuộc, liếc liền nhận ra bất đồng.

Hiện tại 20 đan điền, chỉ có ba đan điền xuất hiện đầu tiên, là chủ đan điền, đan hỏa cùng nạp vật đan điền là ám thanh sắc, vốn Nhiếp Vân chỉ cho rằng đây là đan điền dựa vào vô danh pháp quyết mở ra cùng đan điền mà bản thân mang theo khác nhau, hiện tại xem ra, căn bản không phải có chuyện như vậy!

Chẳng lẽ đan điền cũng có thể tấn cấp? Trong nội tâm Nhiếp Vân đột nhiên toát ra một nghi hoặc như vậy, bất quá nghĩ một lát, cũng nghĩ không ra cái gì, nhịn không được lắc đầu.

Ai, đối với thiên phú đặc thù, hiểu rõ thật sự quá ít!

Kiếp trước mình sống ở trong cừu hận, có chút tự bế cùng âm u, lại không có thiên phú đặc thù, nên không quan sát học tập tri thức tương quan, thậm chí gặp được một ít đối thủ có thiên phú đặc thù, cũng sẽ không chút lưu tình đánh chết, bởi vậy, mặc dù là người của hai thế giới, đạt tới Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong, đứng ở đỉnh của Phù Thiên đại lục, như trước đối với thiên phú đặc thù biết không

nhiều lắm.

Không chỉ thiên phú đặc thù, chỉ nói về sau trở thành Hóa Vân tông Vô Thượng trưởng lão, ngoại trừ nhận thức Bắc trưởng lão Chư Cát Thanh Vân ra, mấy vị trưởng lão khác cho dù thông qua trận pháp tông môn truyền qua tin tức, lẫn nhau hiểu rõ, trên thực tế ngay cả đối phương là cái dạng gì cũng không biết, một lần cũng chưa thấy qua.

Tuy cái này cùng tất cả mọi người ở chỗ sâu trong thời không tu luyện có quan hệ, bất quá chủ yếu là vì tính cách của mình.&
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.