Chương trước
Chương sau
- Ngươi cái nha đầu này, sao còn giống như trước đây, lấy cho ngươi tên Tĩnh, là hi vọng ngươi tĩnh lặng, hiện tại vừa vặn ngược lại, giống như nam hài vậy...

Xoa xoa mái tóc của nữ hài trong ngực, vẻ mặt Di Hoa vui vẻ nói.

- Cái gì tĩnh lặng, ta gọi Di Tĩnh, danh tự già như vậy ta mới không cần!

Nữ hài nhếch miệng, nhìn nhìn Di Hoa, lại nhìn phía sau hắn một chút, tựa hồ muốn tìm được tù binh, lại cái gì cũng không phát hiện, nhịn không được nghi ngờ hỏi:

- Đúng rồi, ca, ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta, người ngươi bắt đâu?

- Đã thất bại, người không bắt được!

Nhìn bộ dạng của nàng, tâm tình của Di Hoa vốn phiền muộn, có chút chuyển biến tốt đẹp, vẻ mặt bất đắc dĩ lắc đầu.

- Không có bắt được? Không phải đâu, ta nghe nói người kia chẳng những đánh chết một vị Thái Thượng trưởng lão cùng mười hai vị Nội Các trưởng lão của chúng ta, còn đoạt chị dâu Hoắc Dĩnh... tiện nữ nhân này không xứng gọi nàng chị dâu! Hừ, loại người này để ngươi hao tổn mặt mũi lớn như thế, ngươi vậy mà buông tha?

Nữ hài không che đậy miệng, thuận miệng nói ra, không hề cố kỵ.

Di Lâm nghe được nữ hài nói, sợ tới mức khóe miệng loạn rút, thiếu chút nữa bất tỉnh.

Cũng chỉ có vị đại tiểu thư này dám nói tới Hoắc Dĩnh, đổi lại những người khác chỉ sợ hiện tại đã biến thành bánh thịt rồi...

- Không phải ta buông tha hắn, là sư phụ hắn đến rồi!

Nghe được muội muội không có tim không có phổi nói, Di Hoa biết rõ tính cách của nàng là như vậy, bất đắc dĩ nói.

- Sư phụ hắn? Hóa Vân tông Vô Thượng trưởng lão? Không phải có người nói hắn chưa bao giờ xuất hiện, là giả dối sao? Chẳng lẽ đi ra? Lớn lên cái dạng gì? Thực lực không phải như trong truyền thuyết, cao thâm mạt trắc chứ?

Tựa hồ không thấy được dị thường trên mặt ca ca, thiếu nữ Di Tĩnh như đã biết bát quái nào đó, ánh mắt lộ ra lửa nóng hưng phấn.

- Ngươi nha đầu này... Mỗi ngày chỉ biết quan tâm những chuyện tào lao, vẫn đi tu luyện đi, đừng ở chỗ này quấy rối!

Di Hoa dở khóc dở cười, thật không biết nên cười hay nên tức giận.

Nha đầu kia không quan tâm đối phương có làm khó mình hay không, mình có bị thương hay không, ngược lại quan tâm mấy cái kia, thật sự là không có tim không có phổi tới cực điểm.

Ai, bất kể nói thế nào cũng là do mình, Di Tĩnh là thân muội muội của mình, vì tranh đoạt tông chủ vị, thiếu đi quan tâm với nàng, mới khiến cho một nữ hài biến thành tính cách tùy tiện như vậy.

Cũng bởi vì cảm thấy áy náy, mới cực kỳ sủng ái, chỉ cần nàng ưa thích, đều thỏa mãn tất cả.

- Tu luyện, tu luyện, chỉ biết tu luyện, người ta mới vừa vặn xuất quan a, ngươi xem hiện tại cũng đạt tới Nạp Hư Cảnh rồi! Còn để cho ta tu luyện, vạn nhất ta vượt qua ngươi rồi, tông chủ như ngươi sẽ mất mặt ra sao?

Di Tĩnh nhếch miệng, một bộ chẳng thèm ngó tới.

- Ngươi nha đầu kia, không muốn tu luyện liền có rất nhiều cớ...

Di Hoa lần nữa lắc đầu.

- Nói nhanh lên, ca ca, Nhiếp Vân kia là người nào, hắn thật sự rất lợi hại sao? Có thể liên tục để cho Di Thần Tông chúng ta ăn thiệt thòi lớn như vậy? Nói mau, ta chờ đây này!

Di Tĩnh lắc cánh tay của ca ca.

- Được được, ta sợ ngươi rồi!

Thấy muội muội không đến Hoàng Hà tâm không chết, Di Hoa lắc đầu.

- Kỳ thật Nhiếp Vân này tuổi không lớn lắm, năm nay chỉ có mười bảy tuổi, bất quá hắn rất may mắn, sư phụ là Hóa Vân tông Vô Thượng trưởng lão... tốc độ tu luyện rất nhanh, có được rất nhiều thiên phú đặc thù...

Di Hoa liền thuận miệng nói một lần, về phần tình tiết kỹ càng, hắn cũng chỉ là nghe thuộc hạ truyền lại tin tức, biết cũng không xác thực, bởi vậy nói rất hàm hồ.

- Ân?

Nhưng nói xong, đột nhiên nhớ tới thiên phú đặc thù của Nhiếp Vân, Di Hoa thoáng một phát sững sờ.

Căn cứ lúc trước Đồ Tân sưu tập tin tức đến xem, khi còn bé thiên phú của Nhiếp Vân này không được tốt lắm, trong truyền thuyết chỉ có ba đan điền, đương nhiên, cái này cũng có thể là hắn vì giấu dốt, cố ý rải tin tức giả, dù sao số lượng đan điền là vừa ra liền xác định, hiện tại biết thiên phú của hắn liền không chỉ ba cái rồi, làm sao có thể chỉ có ba đan điền?

Theo mình biết, Nhiếp Vân này hẳn là Nạp Vật sư (Nạp Vật Đan Điền),Trị Liệu sư, Luyện Đan Sư, Tuần Thú sư, Đại Lực sư, Ngụy Trang sư, Diễm Hỏa sư, Tiên Âm sư, hiện tại xem ra còn là một Địa Hành sư... chín cái đan điền rồi! Đương nhiên, cũng có thể không có Nạp Vật Đan Điền, là Linh Binh phi hành, dù vậy, cũng là tám cái đan điền!

Bát đại đan điền, huyết mạch Hoàng tộc hạ phẩm... không đúng!

Trong óc Di Hoa như đột nhiên bắt được cái gì, nhưng chết sống cũng nghĩ không ra.

Bất quá đang tự hỏi, đã bị muội muội đánh gãy, quay đầu nhìn lại chỉ thấy muội muội Di Tĩnh, hai mắt sáng lên, không biết nghĩ cái gì.

- Mười bảy tuổi thì có loại thực lực này? Thằng này rất lợi hại a, ta thực muốn biết một chút...

- Ngươi ngàn vạn lần đừng xằng bậy, lần này sư phụ hắn chỉ xuất hiện ở trước mặt ta, cảnh cáo thoáng một phát, không phải ra tay chính thức, nhưng ta biết rõ loại thực lực này Di Thần Tông chúng ta cơ hồ không có người có thể đối kháng! Nếu như lại đối phó hắn mà nói, chỉ sợ thực sẽ động thủ, Hóa Vân tông Vô Thượng trưởng lão, Bí Cảnh đệ bát trọng Huyệt Khiếu cảnh, còn không phải chúng ta có thể đối kháng!

Chứng kiến muội muội hai mắt tỏa sáng, Di Hoa dứt bỏ suy nghĩ lộn xộn trong đầu, mở miệng cảnh cáo.

Cô muội muội này của mình ở đâu cũng tốt, chỉ là quá tùy tiện, không sợ trời không sợ đất, vừa có chút tức giận, lại cảm thấy đáng yêu.

- Huyệt Khiếu cảnh, chắc chắn sẽ không chấp nhặt một tiểu nữ tử như ta a, yên tâm đi, lại nói hiện tại ta đã đạt đến Nạp Hư Cảnh, thủ đoạn bảo vệ tánh mạng cũng không ít, không có việc gì!

Nghe ca ca nói nghiêm túc, Di Tĩnh lại việc không đáng lo.

- Ngàn vạn lần không được xằng bậy, tuy hiện tại Nhiếp Vân này chỉ là Lĩnh Vực cảnh hậu kỳ, nhưng cả người cực kỳ quái dị, thủ đoạn rất nhiều, ngàn vạn lần không được tìm hắn, nếu như ngươi lại không nghe lời, ta liền cấm đoán ngươi!

Thấy muội muội bộ dạng này, Di Hoa dở khóc dở cười, quát lớn một câu.

- Tốt, tốt, ngươi ăn mấy lần thiệt thòi, đã cảm thấy mỗi người đều ăn thiệt thòi...

Di Tĩnh như trước không cho là đúng, khoát tay áo.

- Đừng nói nhiều như vậy, lần này đi ra ngoài, tuy không có bắt Nhiếp Vân trở lại, nhưng một vật khác, ta đã tìm được rồi, ý định bế quan đột phá cảnh giới, sau đó tiến vào Di Thần tế đàn, tiếp nhận lực lượng của tế đàn, ngươi gần đây một thời gian ngắn tốt nhất không nên chạy loạn, nếu không, xem ta xuất quan, như thế nào giáo huấn ngươi!

Di Hoa khoát tay chặn lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.