- Ngươi cái nha đầu này, sao còn giống như trước đây, lấy cho ngươi tên Tĩnh, là hi vọng ngươi tĩnh lặng, hiện tại vừa vặn ngược lại, giống như nam hài vậy...
Xoa xoa mái tóc của nữ hài trong ngực, vẻ mặt Di Hoa vui vẻ nói.
- Cái gì tĩnh lặng, ta gọi Di Tĩnh, danh tự già như vậy ta mới không cần!
Nữ hài nhếch miệng, nhìn nhìn Di Hoa, lại nhìn phía sau hắn một chút, tựa hồ muốn tìm được tù binh, lại cái gì cũng không phát hiện, nhịn không được nghi ngờ hỏi:
- Đúng rồi, ca, ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta, người ngươi bắt đâu?
- Đã thất bại, người không bắt được!
Nhìn bộ dạng của nàng, tâm tình của Di Hoa vốn phiền muộn, có chút chuyển biến tốt đẹp, vẻ mặt bất đắc dĩ lắc đầu.
- Không có bắt được? Không phải đâu, ta nghe nói người kia chẳng những đánh chết một vị Thái Thượng trưởng lão cùng mười hai vị Nội Các trưởng lão của chúng ta, còn đoạt chị dâu Hoắc Dĩnh... tiện nữ nhân này không xứng gọi nàng chị dâu! Hừ, loại người này để ngươi hao tổn mặt mũi lớn như thế, ngươi vậy mà buông tha?
Nữ hài không che đậy miệng, thuận miệng nói ra, không hề cố kỵ.
Di Lâm nghe được nữ hài nói, sợ tới mức khóe miệng loạn rút, thiếu chút nữa bất tỉnh.
Cũng chỉ có vị đại tiểu thư này dám nói tới Hoắc Dĩnh, đổi lại những người khác chỉ sợ hiện tại đã biến thành bánh thịt rồi...
- Không phải ta buông tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142534/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.