- A…tông nham, đây là ngươi bức ta, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết lá bài tẩy của ta là gì, cho ngươi chết không có chỗ chôn!
Bị một chưởng đánh nghiêng, sở dương nổi giận.
Trong tiếng hô, một chiếc vòng hình đầu quỷ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, năm ngón tay mở ra muốn ném.
- Ta đã lấy được đồ vật mình muốn, không phụng bồi!
Tông nham tựa hồ cũng biết chiếc vòng lợi hại, đột nhiên cười lạnh thân thể nhanh chóng thối lui.
Vốn hắn đứng gần cửa sơn động, chỉ lui một bước đã chạy ra ngoài.
- Chạy đi đâu, lưu lại cho ta…
Sở dương không nghĩ tới đối phương bỏ chạy, tức giận hô to, vội vàng đuổi theo, vừa tới cửa động liền ngây người.
Chỉ thấy bên ngoài không một bóng người, tựa hồ vừa rồi chỉ là ảo giác của hắn.
- làm sao có thể chạy nhanh như vậy?
Ngẩng đầu lại cúi đầu nhìn quanh hồi lâu, mặt đất cũng không có dấu vết đào móc, không trung cũng không có pháp lực dao động, tựa hồ tông nham đã thật sự hư không tiêu thất.
- Đáng giận, đáng giận…ân? Ngọc bài của ta, phốc…ngươi trộm ngọc bài của ta? Tông nham, ta và ngươi không đội trời chung!
Tìm hồi lâu sở dương cũng không tìm được tông nham, liền thu chiếc vòng vào thân thể, hắn tựa hồ phát hiện gì đó, chợt nhớ lời tông nham đã nói trước khi bỏ chạy, tức giận đỏ mặt, phun ra máu tươi.
Khó trách hắn giận dữ như vậy, bởi vì toàn bộ ngọc bài đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142467/chuong-683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.