- là u minh kiếm chỉ đường cho chúng ta, có lẽ không phải là đường mà sư thúc của ngươi từng đi qua. Nhưng nhất định là con đường an toàn, đi thôi!
Trở thành chủ nhân u minh kiếm, nhiếp vân có thể cảm ứng được kiếm linh quyến luyến cùng chiếu cố chính mình, tuyệt đối sẽ không hại mình, vì vậy khẽ cười cầm thanh kiếm bay vút theo hướng mũi kiếm chỉ dẫn.
- Chỉ hi vọng như thế đi!
Diệp kiếm tinh cười khổ, theo sát phía sau.
Hai người phi hành nửa ngày, quả nhiên nhìn thấy một thông đạo nhỏ hẹp xuất hiện trước mắt, bên ngoài thông đạo lóe ra linh quang, vừa nhìn cũng biết là một trận pháp thật lớn.
- là đại la thiên kiếm thần phong ấn! Lối ra này hẳn vẫn là thiên u cốc, đi, ra đi xem!
Bàn tay vừa trảo đã thu u minh kiếm vào thân thể, nhiếp vân cùng diệp kiếm tinh đưa mắt nhìn nhau, biến lại bộ dáng bản thân chậm rãi bay qua.
Thân thể vừa nhảy lên, hai người chui ra khỏi phong ấn.
- Đây là địa phương gì? Hẳn không phải là thiên u cốc chứ…
Nhìn về phía trước, chẳng những nhiếp vân sửng sốt, ngay cả diệp kiếm tinh cũng mơ hồ.
Nơi này cảnh xuân tươi đẹp, non xanh nước biếc, sinh cơ bừng bừng.
Thiên u cốc là địa phương thí luyện của kiếm thần tông, nơi nơi đều là giết chóc, làm sao có loại địa phương này?
Chẳng lẽ hai người đi lầm đường, ra khỏi thiên u cốc?
Nghĩ tới đây trên mặt hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142462/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.