Tuy rằng hắn chỉ có hai giọt độc dịch, trước đó dùng một giọt, chỉ còn một giọt, nhưng nếu có thể giết người có thể xây dựng uy vọng, tin tưởng Di Thần tông còn muốn tìm mình gây phiền toái đều phải nghĩ kỹ!
Bởi vì nghĩ như vậy, hắn cố ý nói lời mạnh miệng, chọc giận Di Hoằng Cương, thừa dịp loạn lợi dụng năng lực độc sư độc chết hắn!
Yêu Minh Tiên Dịch đánh ra, vô sắc vô vị, không chút thanh âm.
Tư tư tư tư tư!
Kịch độc va chạm Đại Quy Minh chưởng giống như lửa gặp tuyết, xèo xèo kêu lên, chưởng ấn bị phá vỡ một thông đạo, Nhiếp Vân lóe thân đi tới trước mặt Di Hoằng Cương.
Bàn tay Nhiếp Vân đánh xuống, đem cả giọt Yêu Minh Tiên Dịch toàn bộ nhốt đánh vào thân thể Di Hoằng Cương.
- Ngươi…ngươi…
Kịch độc xâm nhập cơ thể, sắc mặt Di Hoằng Cương tái nhợt, cổ họng phát khô, điên cuồng hét lên một tiếng, đồng tử bắt đầu tiêu tán.
- Chết đi!
Ánh mắt Nhiếp Vân trầm xuống, lực lượng đột nhiên tăng mạnh.
Oanh!
Di Hoằng Cương bay ngược ra ngoài, nặng nề ngã xuống góc tường, cuộn tròn một đoàn, đoạn tuyệt sinh cơ.
Bị một quyền đánh chết!
- A? Di Hoằng Cương đã chết? Bị một quyền của hắn đánh chết?
- Làm sao là do hắn dùng một quyền đánh chết, nhất định là đồ vật sư phụ hắn lưu lại, mới giết chết được Di Hoằng Cương!
- Phải a, thật là đáng sợ, chỉ để lại chút ý niệm đã có thể giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142427/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.