Hai người bỏ qua Hoắc Vũ dĩ nhiên là Nhiếp Vân và Dịch Thanh, Nhiếp Vân thấy Diệp Kiếm Tinh làm người trung hậu, thiên phú lại cao, trong nội tâm bay lên cảm giác tương tích, thấy hắn bị thương, lập tức đi tới, dùng thân phận Trị Liệu sư chữa thương.
- Ngươi ăn thứ này? Hừ, ngươi cảm giác được ngươi bây giờ còn có tư cách sao? Kiếm tâm tổn hại, lòng tự tin mất hết, ngươi đã là phế vật rồi!
Công Tôn Trường Phong cười lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía Hoắc Vũ.
- Hoắc Vũ, hai cái này không biết từ đâu tới, giết đi, miễn cho nhiễu loạn liên minh!
- Vâng, minh chủ!
Hoắc Vũ nghe được mệnh lệnh, vẻ mặt cười lạnh đi tới, nhìn về phía Nhiếp Vân và Dịch Thanh.
- Hắc hắc, nam khẳng định phải giết chết, bất quá, nữ nhân này thoạt nhìn cũng không tệ lắm, nếu như ngươi nguyện ý làm tiểu thiếp của ta, ta có thể tha cho ngươi một mạng...
Hắn lời còn chưa nói hết, đột nhiên trên mặt tê rần.
Bành… thoáng một phát, cổ quay thành bánh quai chèo, bị người tát vào trên mặt, hung hăng bay đi ra ngoài, trồng trên mặt đất.
- Ngươi dám đánh ta?
Giãy dụa từ trên mặt đất đứng lên, nhìn rõ ràng người xuất thủ, con mắt của Hoắc Vũ lập tức trở nên đỏ thẫm, không phải người khác đúng là nam kia!
- Ngươi đưa mặt qua, muốn ta không đánh cũng khó a!
Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.
Vốn hắn không muốn ra tay, dù sao đây là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142370/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.