Thứ Nhiếp Vân tìm chính là truyền tống trận thương dụng này. Lúc này chung quanh truyền tống trận cũng có vô số người kiể tmra, những người này đều là đệ tử Nguyên Tâm tông. Mỗi một người đều dùng ánh mắt thù sâu như biển để nhìn người trước mắt. Dường như mỗi một người đều rất hoài nghi, cần phải kiểm tra rõ ràng.
Liếc mắt nhìn, Nhiếp Vân phát hiện ra nơi này cũng không có Biện thực kính mà đặc sứ kia ban cho Nguyên Tâm tông, lúc này hắn mới âm thầm thở dài một hơi.
Không có thứ này bộ dáng mà hắn dùng thiên phú ngụy trang sư tạo ra cũng không có bị người phát hiện ra.
- Huynh đệ, truyền tống trận này có thể đưa chúng ta đi đâu vậy?
Nhìn một hồi, cảm thấy cũng không có gì ngoài ý muốn cho nên Nhiếp Vân lặng lẽ giữ chặt tay một trung niên có ý định truyền tống rồi thấp giọng hỏi.
Loại truyền tống trận thương dụng này bởi vì liên quan tới vấn đề tiêu hao cho nên khoảng cách truyền tống cũng không quá xa. Tuy nhiên, nếu như phi hành, không có mười ngày nửa tháng uống gió phơi sương thì cũng khó mà tới nơi được. Cho nên cẩn thận tính toán vẫn là truyền tống có lợi nhất.
Chỉ là loại truyền tống này đều có điểm cố định, giống như là đoàn tàu vậy, tiến hành đi từ thành thị này tới thành thị khác.
- Đi Thiên Bắc thành.
Trung niên này thuận miệng nói.
- Thiên bắc thành? Ồ? Đúng là phương hướng đi tới chỗ phụ mẫu a.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142349/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.