Nói chuyện với Nhiếp Vân nàng cảm thấy thi thoảng muốn giận dữ đập bàn, cũng không biết bở vì hắn không thèm để ý tới nàng hay là còn có nguyên nhân khác.
Truyền tống trận ở phủ thành chủ giống như linh binh phi hành tư nhân vậy, ngươi muốn không một tiếng động lấy đi của người ta, đây không phải là chuyện nằm mơ hay sao? Cho nên Dịch Thanh căn bản không tin lời Nhiếp Vân nói.
- Được rồi, đừng có nóng giận, kỳ thực nói với ngươi cũng không sao. Ngày đó tương đối nguy hiểm, thực lực của ta ngươi cũng biết rồi, cưỡng ép ra tay chế ngự hội trưởng, lúc này mới thoát khỏi Bạch Nham thành được.
Thấy đối phương không tin lý do mình vừa nói, Nhiếp Vân thuận miệng nói.
Lão quái vật sống mấy trăm tuổi nếu như ngay cả một tiểu cô nương cũng không lừa gạt nổi còn không bằng đi chết cho rồi. Cho nên lời nói dối đều chuẩn bị hai bản, nếu như bản thứ nhất lộ ra sơ hở rõ ràng, làm cho đối phương hoài nghi, sau khi bị bức bách thì lại nói ra bản thứ hai. Như vậy đối phương mới có thể tin được.
- Như vậy mới đúng chứ? Ngươi nói mượn, ngươi coi ta ngốc sao? Bức bách thành chủ khuất phục, như vậy cũng phù hợp với thủ đoạn thường thấy của ngươi.
Dịch Thanh cười gật đầu, lúc này mới hơi có chút thỏa mãn.
- Phù hợp với thủ đoạn của ta?
Nhiếp Vân lắc đầu, xem ra hắn đã lưu lại ấn tượng không mấy tốt đẹp trong lòng tiểu nữu này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142320/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.