Nếu sớm biết người này lợi hại như vậy, linh hồn thể có tặng không cũng được a. Cũng không tới mức vừa táng gia bại sản lại vừa đối mặt với uy hiếp tử vong như hiện tại.
- Ta là ai sao? Ha ha, không phải các ngươi muốn giết chúng ta sao? Sao lại còn không biết rõ ta là ai cơ chứ?
Nhiếp Vân cười cười, hắn tiến lên phía trước một bước, đi tới trước mặt hội trưởng, cũng không có bất kỳ động tác gì mà tay đã nắm lấy cổ đối phương.
Hội trưởng này chỉ là Bất Hủ cảnh, cách Lĩnh vực cảnh còn khoảng cách rất xa, Nhiếp Vân bắt hắn không cần tốn chút sức nào.
- Không nên giết ta... Cầu xin ngươi, là ta có mắt không nhìn thấy thái sơn...
Cảm nhận uy hiếp tử vong liên tục tới gần, tên hội trưởng này lên tiếng cầu xin.
- Hiện giờ mới xin tha thứ sao? Đã muộn rồi.
Không để ý tới hắn gầm rú, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, lực lượng từ trong lòng bàn tay tuôn ra.
Răng rắc.
Đầu trên cổ hội trưởng này rơi xuống rồi xoay tròn trên mặt đất.
Đối với người muốn giết mình, Nhiếp Vân gần đây không có thói quen buông tha.
- Còn lại ngươi.
Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía Nguyên Cương trưởng lão cách đó không xa.
Vừa rồi Nguyên Cương trưởng lão này bị một chiêu của hắn đánh nát tay, nội tạng cũng bị thương tổn. Đến bây giờ còn chưa khôi phục lại, nếu không đối phương đã sớm đào tẩu.
- Ngươi không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142318/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.