Sưu.
Tinh thần khẽ động, Nhiếp Vân tức thì thu Dịch Thanh vào trong Tử Hoa động phủ, sau đó lại tiện tay ném Long Cốt thần châu vào rồi mới bước ra ngoài.
Đi ra khỏi cửa phòng, hắn biến hóa thành một bộ dáng khác, chính là Hội trưởng.
- Hội trưởng, người... Người đi vào trong từ bao giờ vậy?
Biến thành hội trưởng, còn chưa đi được mấy bước thì đã gặp Mãn Hâm trước đó đưa Long Cốt Thần châu tới, người này nghi hoặc hỏi.
Xem ra đối phương luôn canh ở bên ngoài cửa phòng, đợi đám người Nhiếp Vân đi ra sẽ lập tức thông báo cho hội trưởng.
- Đáng giận? Sao ngươi lại không thấy? Mắt ngươi mù rồi sao? Hai người kia đã sớm đào tẩu ròi.
Hội trưởng không để ý tới câu hỏi của Mãn Hâm mà giận dữ, tức tối nói.
- Chạy? Không có khả năng a. Vừa rồi ta luôn đứng ở đây, căn bản không dám rời đi, làm sao có thể...
Nghe tiếng quát lớn này, tuy rằng cảm thấy thanh âm có chút không giống hội trưởng, nhưng mà Mãn Hâm vẫn giật mình, đang định giải thích. Thế nhưng khi hai mắt nhìn vào trong phòng hắn lập tức không nói nên lời
Trong phòng rỗng tuếch, nào có một bóng người nào nữa? Hội trưởng nói đúng, người đã sớm chạy mất.
- Hội trưởng, là ta sai lầm, ta cũng không ngờ bọn hắn lại có thể bỏ chạy mà không cần ra khỏi cửa.
Toàn thân Mãn Hâm run rẩy.
Hội trưởng gần đây thường trừng phạt thủ hạ thất trách cực nặng, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142314/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.