- Yêu Khánh?
Nhìn mấy người ngoài cửa đi tới, Nguyên Cương trưởng lão nhận ra, hai hàng lông mày nhíu lại.
- Không sai, Nguyên Cương, muốn một mình độc chiếm chỗ tốt sao? Ha ha, ngươi cũng không có khẩu vị như vậy a.
Yêu Khánh không cho Nguyên Cương trưởng lão này chút mặt mũi nào, nghe khẩu khí dường như hai người đã sớm quen biết.
Ầm ầm.
Vừa mới dứt lời thì Yêu Khánh trực tiếp ngồi lên trên một cái ghế khác.
- Chỗ tốt mọi người cùng nhau chia. Rất tốt, vậy tới lúc đó chúng ta cùng ra tay, ai giết chết hai người kia thì linh hồn là của kẻ đó, thế nào?
Nguyên Cương trưởng lão nói.
- Được. Tuy nhiên... Ngươi nhất định sẽ thua.
Trong đôi mắt yêu dị của Yêu Khánh hiện lên vẻ lạnh lẽo.
- Ai thắng ai thua hiện tại còn khó mà nói được. Tuy rằng thực lực ngươi hiện tại không kém, nhưng mà muốn thắng ta cũng khó. Ta gần đây ra tay nhanh, đến lúc đó không chiếm được gì thì đừng có ở đó mà khóc.
Nguyên Cương trưởng lão cười nói.
Một người một yêu dựa theo đạo lý hẳn là tranh đấu lẫn nhau, vừa mới gặp mặt là chiến đấu. Mà bây giờ song phương lại giống như bằng hữu cũ, hết sức quỷ dị.
- Đến lúc đó sẽ có người khác, tuy nhiên, người đó không phải là ta. Còn nữa, giết chết thiếu niên kia, độc thủ quyền trượng trên người hắn là của ta.
Yêu Khánh đứng dậy, dùng thanh âm làm cho người ta không thể từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142310/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.