Khi Nhiếp Vân vẫn còn là Chí Tôn thì đã có thể chạy trối chết trong tay Nguyên Hằng trưởng lão, hiện tại lại đột phá gông cùm của Bí cảnh, đạt tới Nguyên Thánh cảnh đỉnh phong, thực lực so với trước kia tăng vọt lên gấp chục lần.
Về phần Nguyên Hằng trưởng lão bị cự nhân hỏa diễm kia tra tấn hai tháng, vô luận tinh khí thần đều bị tiêu hao rất lớn. Hơn nữa vừa rồi lại thi triển Ma Ha thần chưởng tiêu hao pháp lực, cho dù có đan dược bổ sung, miễn cưỡng đánh ra tuyệt chiêu lần nữa, nhưng mà uy lực cuối cùng so ra vẫn kém lần đầu.
So sánh qua, hắn ta đâu phải là đối thủ của Nhiếp Vân. Chỉ dùng một kiếm, gân cốt toàn thân Nguyên Hằng trưởng lão đã bị đánh cho nát bấy, tuyệt khí.
- Sư, sư, sư... huynh.
Thái Viên trưởng lão đang đứng bên cạnh chờ đợi thiếu niên này bị sư huynh hắn đại phát thần uy đánh chết, thần uy không thấy, lại thấy một màn như vậy, hắn chỉ cảm thấy đầu mình như nổ tung, sắp phát điên.
Hai tháng trước tiểu tử này bị hắn và sư huynh đuổi theo như chó nhà có tang, muốn giết thế nào thì giết, không dám lộ diện. Mà bây giờ... Một kiếm lại có thể giết chết sư huynh, so với giết chết một con cóc cũng không có gì khác nhau....
Đây còn là người hay không?
Vốn tưởng rằng sư huynh luyện thành tuyệt chiêu là có thể trở về diễu võ giương oai, không ngờ tới vừa mới hung hăng càn quấy một chút đã biến thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142291/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.