Dịch Thành nhìn nữ nhi, trong mắt tràn ngập vẻ không nỡ, nhưng mà hắn cũng biết những cự nhân bằng hỏa diễm này thực sự rất đáng sợ, nếu như không hi sinh, nhất định hai người sẽ chết ở chỗ này.
Hơn nữa cho dù làm ra hi sinh, nữ nhi hắn có thể chạy đi hay không cũng khó nói. Tuy nhiên, tóm lại có hi vọng là được rồi.
- Phụ thân.
Nghe thấy phụ thân đưa ra quyết định khó có thể sửa đổi, hai mắt Dịch Thanh trở nên ướt át, đỏ hồng.
Mẫu thân mất sớm, hai người sống nương tựa vào nhau nhiều năm. Phụ thân đã sớm trở thành một bộ phận tính mạng của nàng, nếu vì bản thân sống tạm bợ mà tận mắt nhìn phụ thân chết, nàng không làm được.
- Cho dù chết thì cũng phải cùng chết. Phụ thân, con không muốn sống một mình...
Thái độ của Dịch Thanh cũng vô cùng kiên quyết.
- Nha đầu nhà con, sao lại cưỡng cầu như vậy? Nếu như con thực sự có chuyện gì, sau khi ta xuống suối vàng sao có thể ăn nói với mẫu thân con chứ?
Nghe thấy nữ nhi nói vậy, Dịch Thành sốt ruột nói.
- Hắc hắc, muốn đi, dùng tu vi của các ngươi đi được sao?
Ngay khi hai người đều đang sốt ruột vì an nguy của đối phương thì lại có thanh âm như sấm nổ vang vọng. Hai người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Nguyên Hằng trưởng lão mở lĩnh vực ra, mang theo Thái Viên trưởng lão bước tới.
Cự nhân bằng hỏa diễm chung quanh mặc dù có tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142283/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.