- Giải tán gia tộc, suốt đêm đi tìm bảo tàng Nguyên Khí Sư? Không sai, đích thật là một ý kiến hay!
Nghe được thiếu niên an bài, nhãn tình của Dịch Thành sáng lên.
- Cha, nếu như chúng ta đi như vậy. Bọn họ muốn điên cuồng trả thù gia tộc chúng ta, những người khác coi như trốn cũng trốn không được bao lâu...
Vẻ mặt Dịch Thanh lo lắng.
- Ha hả!
Nghe được nữ hài đơn thuần nói, Nhiếp Vân nở nụ cười.
Dịch Thành cũng không nhịn được cười ha ha một tiếng.
- Thanh nhi, xem ra ngươi vẫn không rõ, chúng ta suốt đêm giải tán tộc nhân, trực tiếp ly khai, đám người Giang Phong khẳng định biết chúng ta đi tìm bảo tàng của Nguyên Khí Sư, đâu còn có công phu đối phó một ít tộc nhân tiện tay có thể diệt? Khẳng định lập tức đuổi theo, tiến nhập hỏa sơn, ngươi thân là Diễm Hỏa Sư, mượn hỏa thế đi vào, tánh mạng của bọn họ liền an toàn?
- Ân? Đúng vậy!
Nghe được phụ thân giải thích, nhãn tình của Dịch Thanh sáng lên, lần thứ hai nhìn về phía thiếu niên, ánh mắt lộ ra ý sùng bái.
Người thiếu niên trước mắt này tuổi tác xấp xỉ mình, không chỉ thực lực mạnh mẽ, trí mưu cũng lợi hại, nếu như hắn...
Đột nhiên, chẳng biết nữ hài nghĩ tới cái gì, sắc mặt đỏ lên.
- Nếu quyết định như vậy, ta lập tức đi chuẩn bị, một hồi chúng ta sẽ đi!
Thấy bộ dáng này của nữ nhi, Dịch Thành hiểu ý cười ha hả, xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142271/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.