Chương trước
Chương sau
Bất quá, không thích hợp đắc tội không phải nói Nhiếp Vân sợ phiền phức, coi như thực lực đối phương cường đại, nhân số nhiều, mình có thiên phú Ngụy Trang, cùng lắm thì cải biến dáng dấp ly khai, coi như đối phương tra như thế nào đi nữa cũng tuyệt đối tìm không được! Hơn nữa mình còn có Tử Hoa Động Phủ, cùng lắm thì trốn đi, chỉ cần không phải Bí Cảnh ngũ, lục trọng cường giả, căn bản không sợ!

- Năm nghìn viên?

Nghe được Nhiếp Vân nói, Giang Phong đột nhiên siết nắm đấm.

Một linh thạch trung phẩm bằng một trăm viên linh thạch hạ phẩm, năm nghìn viên chính là giá trị 50 vạn linh thạch hạ phẩm!

Tuy giá trị bằng nhau, nhưng trình độ linh thạch trung phẩm quý trọng lớn xa hơn hạ phẩm, thật đến chợ đêm đổi mà nói, 5000 viên linh thạch trung phẩm chí ít có thể đổi 60 vạn viên linh thạch hạ phẩm, thậm chí bảy tám mươi vạn viên!

Nhiều tài phú như vậy, may là Giang gia tài lực không kém, cũng không sai biệt lắm muốn táng gia bại sản.

- Ngươi có thể không cho, cũng có thể để Nguyên Tâm Tông báo thù, bất quá, con trai ngươi nhất định sẽ chết trước!

Biết đối phương nghĩ cái gì, bàn tay của Nhiếp Vân xiết chặt.

- Cha... Cứu ta...

Bị bóp như vậy, Giang Du hô hấp không ra, sắc mặt phồng giống như gan heo, vội vã hô.

- Được, ta đáp ứng, ta sẽ mau chóng trù tiền, còn mong ngươi tuân thủ lời hứa, không nên thương tổn Giang Du!

Thấy bộ dáng của nhi tử như thế, Giang Phong cắn răng.

Mình chỉ có một nhi tử như vậy, hơn nữa còn là cây cầu nối với Nguyên Tâm Tông, tự nhiên không bỏ được ngoài ý.

- Yên tâm đi, loại con kiến hôi này ta còn lười giết!

Tiện tay phong ấn lực lượng trên người Giang Du, ném tới trước mặt Dịch Thành.

- Dịch Thành tiền bối, trông tiểu tử này, hắn là đại tài phú a!

- Ân!

Dịch Thành gật đầu, tiện tay bắt Giang Du, giơ tay lên chính là một bạt tai.

- Ngươi muốn cưới nữ nhi của ta? Loại hình dạng này cũng xứng?

Ba! Ba! Ba!

Liên tục quất mười mấy bạt tai, lúc này Dịch Thành mới phun ra nộ khí, mặt tươi cười.

Từ khi Giang Du trở thành đệ tử Nguyên Tâm Tông, Dịch gia mình nơi chốn bị quản chế, bị thua thiệt nhiều, hôm nay thiếu niên kia đại triển thần uy, thay mình xuất khí, cũng nên thoải mái một chút a!

- Dịch Thành ngươi... Xem như ngươi lợi hại, chúng ta đi!

Thấy nhi tử đến trong tay Dịch Thành bị hung hăng tát bạt tai, Giang Phong tức giận đến cả người run run, vung tay bế lên trưởng lão của Nguyên Tâm Tông bị thương, xoay người bay ra phía ngoài, chỉ chốc lát liền tiêu thất trên không trung.

- Ha hả!

Nhiếp Vân cười.

Xem ra Dịch Thành này cũng không sợ phiền phức, này cũng khó trách, nếu như sợ chuyện, trước kia nghe nói mình đánh Thành chủ, cũng sẽ không biểu hiện bình tĩnh như vậy, cũng sẽ không ở lúc trưởng lão của Nguyên Tâm Tông xuất hiện, chủ động đứng ra!

- Đi mau!

Người trong viện vốn là một phe với Giang Phong, dự định chia một chén súp, không nghĩ tới trưởng lão của Nguyên Tâm Tông bị một quyền đánh thành trọng thương, Giang Phong cũng xoay người rời đi, sắc mặt những người này tái rồi, tất cả đều xoay người muốn chạy trốn.

- Còn muốn chạy? Nào có dễ dàng như vậy?

Nhiếp Vân lắc người một cái đi tới trước mặt mọi người.

- Ta nghe Giang Phong nói các ngươi đều là nhân vật nổi tiếng của Vinh Thiên Thành, nói vậy mỗi người đều có không ít tài phú, như vậy đi, mỗi người giao ra một nghìn linh thạch trung phẩm ta liền tha các ngươi đi, nếu không, chết!

Nhiếp Vân nhàn nhạt nói.

- Một nghìn linh thạch trung phẩm?

Tất cả mọi người muốn khóc.

Mặc dù bọn họ là nhân vật nổi tiếng, nhưng giá trị con người so với Dịch gia, Giang gia kém nhiều lắm, hai đại gia tộc này lấy ra năm nghìn linh thạch trung phẩm liền không sai biệt lắm khô kiệt, mình làm sao có thể cầm ra được?

- Linh thạch hạ phẩm cũng được, tối hôm nay phải lấy tới, mặc kệ các ngươi dùng phương pháp gì, có một cái cầm không tới, ta sẽ cho cả gia tộc các ngươi biến khỏi Vinh Thiên Thành!

Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lộ ra sát ý.

Nếu những người này dám đến tìm phiền phức, sẽ nghĩ đến kết quả có khả năng xuất hiện, nếu không trên thế giới nào có chuyện tốt như vậy, ngươi muốn tới thì tới muốn đi thì đi?

- Cút đi!

Giao phó xong, Nhiếp Vân hừ một tiếng, vung tay.

- Vâng.

Nhiều nhân vật nổi tiếng nhất thời té chạy ra ngoài, vừa ra khỏi cửa mới phát giác được cả người bị mồ hôi lạnh ướt đẫm.

Vừa nãy tuy thiếu niên không có động thủ sát nhân, nhưng trong ánh mắt lạnh lùng, tuyệt đối không phải là giả bộ, có thể tưởng tượng, chỉ cần mình không dựa theo yêu cầu hoàn thành, hắn tuyệt đối sẽ diệt gia tộc của mình, không chừa một mống!

Sớm biết lần này chỗ tốt gì cũng không mò được, còn gặp phải loại kết quả này, đánh chết bọn họ cũng sẽ không đến a...

- Được rồi, Dịch gia cùng Giang gia đều có cường giả Bất Hủ Cảnh tọa trấn, căn bản không phải chúng ta có thể dính vào, sau này loại sự tình kia đừng để ý tới, vẫn là nhanh nghĩ biện pháp trù tiền đi!

Ra phủ đệ Dịch gia, một lão giả xoa xoa mồ hôi lạnh trên đầu nói.

- Không sai, nhanh trở lại trù tiền, bọn họ tranh đấu, đích xác không phải là chúng ta có thể dính vào!

Một người cũng cảm khái một tiếng, quay người bay đi.

Mọi người giải tán, đều mau đi trở về trù tiền.

.........

- Hô!

Mọi người ly khai, Nhiếp Vân thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn về phía Dịch Thành.

- Các ngươi chờ thu tiền chuộc, vừa nãy bị thương nhẹ, ta về trước khôi phục một chút!

Mới vừa rồi cùng hai cường giả Bất Hủ Cảnh đối chiến, vô luận tâm lý hay thân thể đều có áp lực thật lớn, hiện tại người vừa đi, triệt để trầm tĩnh lại, Nhiếp Vân chỉ cảm thấy cả người bị mồ hôi ướt đẫm, cực kỳ suy yếu.

- Tiểu viện kia không có ai ở lại, ngươi đi tới đi! Có gì phân phó cứ nói một tiếng là được!

Dịch Thành vội vàng gật đầu.

- Ân!

Nhiếp Vân không nói thêm nữa, thân thể nhoáng lên liền vào tiểu viện, tiến nhập Tử Hoa Động Phủ.

Đứng ở trên diễn luyện tràng của động phủ, trong lòng Nhiếp Vân nhớ lại chiến đấu mới vừa rồi.

Mới vừa rồi xác thực vô cùng nguy hiểm, hai cường giả Bất Hủ Cảnh đồng thời công kích, đủ để phiên giang đảo hải, nếu không phải mình cơ trí bình tĩnh ứng đối, còn không biết là kết quả như thế nào!

- Thiên phú Diễm Hỏa Sư vừa tới, còn chưa có thử nghiệm, nếu không gia trì lực lượng hỏa diễm ở trên kiếm thế, uy lực nhất định sẽ tăng không ít!

Trở thành Diễm Hỏa Sư, tuy chưa thí nghiệm qua, nhưng Nhiếp Vân đã cảm thụ được thiên phú như thế cường đại, một quyền đánh ra, hỏa diễm ngang dọc, đốt cháy tất cả, nếu như vừa rồi có thể thi triển ra, chỉ sợ cũng không phải là thế lực ngang nhau, mà là nghiêng về một phía!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.