Người này hẳn là ở trong đà khách, địa vị tối cao trừ tiểu thư ra, bất quá không có vẻ kiêu ngạo gì, thái độ làm người cũng không tồi.
- Ách?
Nghe được nhắc nhở, Dịch Xương lập tức ngậm miệng, lặng lẽ quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy ánh mắt của tiểu thư lạnh như băng nhìn chăm chú qua, trên người nhịn không được sợ run.
- Tiểu thư, ta đi xem trận pháp có cần củng cố hay không...
Xấu hổ nói một tiếng, Dịch Xương nhảy dựng lên giống như dẫm phải rắn, vội vàng chạy qua chỗ phòng ngự trận pháp, đầu cũng không dám quay về.
- Ha hả!
Nhìn thấy một người hào sảng như thế bị tiểu thư nhìn chòng chọc, liền biến thành bộ dáng này, Nhiếp Vân cũng nhịn không được nữa bật cười.
Bằng vào nhãn lực của hắn tự nhiên có thể nhìn ra hắn không phải sợ tiểu thư, mà là tôn trọng phát ra từ nội tâm.
- Tiểu huynh đệ, hoang dã tương đối loạn, ngươi lại bị thương, rượu vẫn là uống ít một chút! Tổn thương mới có thể nhanh khỏi!
Động tác của Dịch Xương làm cho tất cả mọi người nở nụ cười, mọi người vui lên, ngăn cách liền giảm bớt không ít, trung niên nhân vừa rồi nhắc nhở Dịch Xương nhìn thấy Nhiếp Vân như trước uống rượu, khuyên một câu.
- Đa tạ!
Nhiếp Vân biết đối phương cũng là hảo ý, gật gật đầu.
Nói thật, sở dĩ mình uống rượu, là bởi vì đệ đệ chết, hiện tại chỉ cần thấy rượu, sẽ nhớ tới đệ đệ, nhớ tới đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142252/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.