Yêu thú vốn là thị sát khát máu, có một chủ nhân cường đại, khiến chúng nó cảm thấy hưng phấn cùng tự hào.
- Vân nhi, Tiểu Đồng không phải đi cùng ngươi sao? Sao không thấy hắn?
Đột nhiên, mẫu thân Nhiếp Linh ý thức được không thích hợp, vội vàng hỏi.
- Đúng vậy, Tiểu Đồng đâu? Như thế nào không theo ngươi trở về, đến cùng xảy ra chuyện gì, để ngươi không tiếc tất cả diệt sát hoàng thất của Thần Thánh đế quốc?
Nhiếp Khiếu Thiên cũng chú ý tới điểm ấy, trong lòng dâng lên một dự cảm bất hảo, nhưng vẫn không thể tin được.
Phù phù!
Nghe được cha mẹ hỏi, đầu gối của Nhiếp Vân mềm nhũn quỳ rạp xuống đất, nước mắt như mưa chảy xuống, thanh âm cực kỳ bi ai chậm rãi vang lên, như đánh vào trong lòng mọi người.
- Cha, nương, Nhiếp Đồng hắn... Đã chết!
- Đồng nhi...
Trong gian phòng ở Đế Lâm biệt viện, đám người cha mẹ nhìn đến thi thể của đệ đệ Nhiếp Đồng, tất cả đều hai mắt đẫm lệ.
Tam thúc chỉ còn lại có một dòng độc đinh như vậy, bây giờ lại...
- Hắn là vì cứu ta mới chết...
Nhiếp Vân nức nở.
- Tiểu Đồng, Nhiếp Tường, là Nhiếp Khiếu Thiên ta thực xin lỗi các ngươi!
Phụ thân Nhiếp Khiếu Thiên nước mắt cuồn cuộn.
Nhiếp Tường, là tên của tam thúc.
Phụ thân Nhiếp Khiếu Thiên tổng cộng có ba huynh đệ, hắn là lão nhị, lão Đại chết rồi, lưu lại một con gái, chính là tỷ tỷ Nhiếp Tiểu Phượng, Tam đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142195/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.