- Ta tới thử xem, Kim Đỉnh quyền!
Một tiếng thét dài, Tề Đào đánh thẳng tới chuông lớn.
Trường quyền như lụa, kim quang hội tụ hình thành một kim đỉnh thật lớn, ầm ầm đụng thẳng vào đại chuông.
Ông!
Công kích va chạm, đại chuông phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc, nhưng không chút sứt mẻ, ngược lại còn kinh động Long Khê đang công kích nó.
- Hoang Lăng, nguyên lai ngươi đang ở đây, trốn chỗ nào!
Long Khê rống to một tiếng đánh tới.
- Ngươi…
Tề Đào cũng không nghĩ Long Khê công kích mình, sắc mặt vô cùng khó xem, liên tục tránh thoát công kích của Long Khê, hai mắt hiện hung quang:
- Ngươi còn như vậy thì đừng trách ta không khách khí!
- Ta muốn ngươi chết!
Long Khê lại gầm rú, hai mắt đỏ đậm, tựa hồ không nghe được Tề Đào nói gì.
- Ngươi muốn ta chết, ta cho ngươi chết trước!
Tề Đào quát lớn, năm ngón tay như móng vuốt lóe kim quang, bàn tay chộp thẳng vào đầu Long Khê.
Thực lực Long Khê vốn không bằng hắn, hiện tại còn lâm vào ảo cảnh không thể tự kiềm chế, khó thể trốn tránh, xì một tiếng đã bị lợi trảo của Tề Đào xuyên qua đầu, máu tươi phun trào, văng tung tóe dưới đất.
Phác thông!
Thi thể Long Khê ngã xuống đất, một khối Tử Hoa Ngọc Ấn lăn ra ngoài.
- Hừ!
Tề Đào chộp tới đem ngọc ấn thu vào trong tay, cất vào trong túi.
- Người này cũng thật độc ác!
Nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142181/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.