Chương trước
Chương sau
Nói tới đây trên mặt Hoang Trần lộ ra biểu tình ngưng trọng.

- Ngươi muốn là sư phụ của Nhiếp Vân? Là Vô Thượng trưởng lão của Hóa Vân tông trong truyền thuyết?

Nghe được Hoang Trần phân tích, biểu tình vui sướng khi thấy người gặp họa của Tử Quỳnh hoàng biến mất, đổi lại vẻ cau mày.

- Không sai, trong Khí Hải đại lục ta thật không nghĩ ra còn có người thứ hai có thể tự do ra vào bảo khố của ta, lại không đụng vào cấm chế đã trộm hết bảo vật rời đi! Hoa đại nhân cũng không thể!

Hoang Trần khẳng định nói.

- Lúc trước ta đem tin tức sư phụ Nhiếp Vân là Vô Thượng trưởng lão Hóa Vân tông truyền tới cho Hoa đại nhân, Hoa đại nhân từng đặc biệt phái người đi Hóa Vân tông điều tra qua. Tông môn kia xác thực có Vô Thượng trưởng lão mất tích, có người nói đã đi vào sâu trong thời không, cũng có người nói đã đi tới tiểu đại lục huyền phù khác. Có rất nhiều cách nói. Sau khi biết tin tức này, Hoa đại nhân đặc biệt dặn ta, nhất định cẩn thận, cấp bậc của Vô Thượng trưởng lão thật sự rất cao, cho dù là hắn cũng không thể đối kháng!

Tử Quỳnh hoàng đem tin tức mình biết nói ra.

- Xem ra Nhiếp Vân không có khoác lác, hắn thật sự có một sư phụ. Mà sư phụ kia có lẽ thật sự là Vô Thượng trưởng lão của Hóa Vân tông…

Hoang Trần càng nghĩ càng sợ hãi, đang định nói tiếp đột nhiên linh khí trong lòng dao động, hắn đưa tay chộp tới lấy ra một ngọc bài truyền tấn.

- Là Hoang Lăng phát tới tin tức, hắn nói sư phụ Nhiếp Vân tựa hồ biết hành tung của hai chúng ta. Hơn nữa còn biết chúng ta muốn giết chết Nhiếp Vân, đã lưu một phù lục có thể nghịch chuyển không gian chạy trốn! Hơn nữa hắn nói sư phụ hắn thấm nhuần thiên cơ, có thể suy tính lành dữ, thủ đoạn cường đại không thể tưởng tượng nổi!

Nhìn thấy những gì viết trên ngọc bài, mỗi một câu nói sắc mặt Hoang Trần càng khó xem, mãi tới câu cuối cùng sắc mặt đã đen như đáy nồi.

Tin tức này thật sự là đáng sợ!

Nghịch chuyển không gian, thấm nhuần thiên cơ…đây là tu vi gì vậy?

Ở trong mắt hai người Hoa đại nhân vốn đã cao không thể chạm, nhưng tựa hồ còn chưa đạt tới được hai điều kiện này!

- Vậy…chúng ta nên làm gì bây giờ? Còn giết Nhiếp Vân hay không?

Hai người đứng yên tại chỗ hồi lâu, Tử Quỳnh hoàng mở miệng.

- Hoa đại nhân yêu cầu chúng ta phải lấy được bảo tàng Tử Hoa động phủ, bằng không chúng ta cũng sẽ chết,nếu Nhiếp Vân không tranh đoạt với chúng ta thì cũng thôi, nếu hắn tranh, dù liều mạng đắc tội sư phụ hắn cũng phải động thủ!

Trầm tư một thoáng, Hoang Trần cắn chặt răng.

- Không sai, dù sao đều phải chết, tới lúc đó chúng ta ra tay không lưu dấu vết, cho dù sư phụ hắn lợi hại cũng chưa chắc điều tra được! Chỉ cần hoàn thành việc này, chúng ta lập tức đi Phù Thiên đại lục, tới nơi đó có môn phái của Hoa đại nhân bảo hộ, dù là Vô Thượng trưởng lão gì đó cũng không làm gì được chúng ta!

Ánh mắt Tử Quỳnh hoàng lóe ra, làm ra quyết định.

- Nếu làm ra quyết định, chúng ta nhanh lên đường, chỉ cần mở ra cửa lớn nội điện, chúng ta đem những quốc chủ vô dụng kia toàn bộ đánh chết! Tới lúc đó chia đều bảo tàng, nếu Nhiếp Vân không cướp đoạt động phủ thì phân hắn một phần làm yên lòng hắn cũng không có gì!

Hoang Trần nói rõ.

- Được, đi thôi!

Hai người đồng thời nhoáng lên, theo sát vết tích Hoang Lăng lưu lại đi tới.



Những lời Tử Quỳnh hoàng cùng Hoang Trần bàn bạc đều rơi vào trong mắt Nhiếp Vân.

Tuy thiên phú thiên nhãn không thể nghe được thanh âm, nhưng theo diễn cảm cùng một ít từ ngữ đặc thù từ hình dáng của miệng khi phát âm, Nhiếp Vân vẫn có thể phỏng đoán nội dung cuộc nói chuyện của họ bảy tám phần.

- Ha ha, nếu sợ hãi, khẳng định cũng không dám đối phó cha mẹ bọn họ, như vậy họ sẽ an toàn!

Thấy biện pháp của mình có hiệu lực, Nhiếp Vân không tiếp tục chú ý Tử Quỳnh hoàng cùng Hoang Trần, đưa mắt nhìn về phía trước.

Từ khi đi vào Vụ Khí chiểu trạch tới bây giờ, mọi người đã đi tròn ba ngày, tuy cũng gặp được Địa Ngục hàn lưu nhưng dưới sự dẫn dắt của Mặc Vô Đạo cũng không ai tử vong, chỉ có vài người bị yêu nhân yêu thú đánh lén bị thương nhẹ.

- Phía trước không xa là đã đi tới bên ngoài Tử Hoa động phủ, nơi này có yêu nhân yêu thú nhiều nhất, chỉ cần vượt qua, chúng ta xem như an toàn!

Mặc Vô Đạo mở ra thiên nhãn, hai mắt bắn hào quang cẩn thận nhìn phía trước một lúc, vẻ mặt ngưng trọng nói.

- Ân, chúng ta sẽ cẩn thận!

Nghe giọng nói nghiêm túc của hắn, mọi người cũng không dám khinh thường, theo sát phía sau.

Ô ô ô!

Đoàn người đi thêm nửa ngày, nhìn thấy sắp rời khỏi phạm vi Vụ Khí chiểu trạch, đột nhiên có thanh âm tiếng rít dồn dập vang lên.

- Là Chiểu Trạch Hoàng Phong đặc hữu của Vụ Khí chiểu trạch! Một loại yêu thú đặc thù, mỗi con đều lớn cỡ bồ câu, kịch độc, nếu bị cắn cho dù là cường giả Tiềm Lực bảng cũng bị sưng toàn than! Bị cắn trúng mười lần, thần tiên khó cứu!

Nghe được thanh âm, sắc mặt Mặc Vô Đạo thay đổi, đột nhiên hô to.

- Chiểu Trạch Hoàng Phong?

Mọi người cũng nghe được thanh âm tiếng rít, khuôn mặt đều khó xem.

Hoa lạp!

Tiếng kêu la chấm dứt, quả nhiên liền nhìn thấy bầy ong kim hoàng sắc rậm rạp bao trùm trời đất hướng mọi người lao tới.

Tuy thực lực của chúng không mạnh mẽ, chỉ tới binh giáp cảnh đỉnh, nhưng số lượng nhiều, lại là kịch độc, đối với mọi người mà nói tuyệt đối là nguy cơ lớn nhất từ khi tiến vào Vụ Khí chiểu trạch cho tới nay.

- Lạc Hà Thiên Long chưởng!

- Địa Ngục Chước Diễm Thiêu!

- Cửu Long Bá Vương quyền!



Một đám tuyệt chiêu phát ra, công kích cường đại hình thành khí lưu năng lượng thật lớn công kích thẳng ra ngoài.

Mọi người không hề cố kỵ, tự thi triển thủ đoạn, mạnh yếu cũng lộ ra ngoài.

Trong đám người thực lực cực mạnh, thủ đoạn nhiều nhất chính là Tề Đào, một quyền đánh xuống kim sắc lóng lánh, nhất định có vài trăm đầu Hoàng Phong bị đánh gục.

Tiếp theo chính là Mặc Vô Đạo, người này có thiên nhãn, có thể nhìn ra chỗ sơ hở của bầy ong, hơn nữa thị giác không có góc chết, bất kỳ đánh lén gì đối với hắn cũng vô dụng, thường thường một tay chộp tới liền có vài chục đầu ong bị đánh thành bánh thịt.

Kế tiếp là Hoang Lăng,người này mặc linh binh trên người, xem thường độc châm của bầy ong, kiếm pháp rất mạnh, từng đạo kiếm quang bắn nhanh, trong chiêu thức tựa hồ có được ảnh tử của Kiếm Thần tông bên Phù Thiên đại lục.

Kiếm Thần tông trong Phù Thiên đại lục, lấy kiếm đạo nổi danh, đệ tử tông môn

đều biết rất nhiều kiếm thuật, bởi vậy Hoa đại nhân rất có thể là người của Kiếm Thần tông.

Kế tiếp là Kỳ Hoàng, Đồ Tân cùng mấy quốc chủ, còn có con cháu hoặc là hộ vệ của bọn hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.