- Phỏng chừng đây là chỗ tốt của huyết mạch linh cấp, tốc độ hấp thu linh khí nhanh gấp mười, nói cách khác muốn nhồi đầy khí hải chỉ cần mười năm, nếu có thể đi tới địa phương linh khí sung túc như Phù Thiên đại lục, không dùng được vài năm khí hải có thể hoàn toàn viên mãn!
Cảm nhận được điều này, trong lòng Nhiếp Vân nhẹ nhõm hơn một chút.
- Tốt lắm, hình thành thiên nhãn đan điền đi!
Trong lòng vừa động, một đan điền hoàn toàn biến chất, chuyển biến thành thiên phú đặc thù – thiên nhãn!
- Thử xem hiệu quả!
Chân khí vừa chuyển trong thiên nhãn đan điền, hình thành thiên nhãn khí, ánh mắt Nhiếp Vân lập tức thả ra hào quang hướng bảo khố tối đen quét tới.
Tư tư!
Những nơi bị hào quang chiếu rọi, bóng tối biến mất, cả đại điện sáng như ban ngày, trận pháp, phong ấn, cấm chế đều rõ ràng xuất hiện trước mắt, không còn che giấu.
Vốn trận pháp, phong ấn, cấm chế đều là vô hình, đừng nói mắt thường, cho dù là tinh thần lực cũng không thể cảm ứng, mà bây giờ dưới thiên nhãn quan sát, những gì vô hình biến thành hữu hình, hoàn toàn hiện ra, căn bản không thể giấu diếm.
- Ha ha, không hổ là thiên phú bài danh trước mười, quả nhiên cường đại đáng sợ, có thiên phú như thế, trận pháp cấm chế gì cũng vô dụng, vừa vặn khí hải của ta rỗng tuếch, dùng bảo bối bổ khuyết đi!
Nhiếp Vân không còn băn khoăn, bàn tay chộp tới đem vài bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142163/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.