- Dù thực lực năm quốc chủ không bằng Nhiếp Vân, nhưng Nhiếp Vân khẳng định không dám giết bọn hắn, ba vị cường giả Kiền Khánh tông thực lực mạnh mẽ, nói không chuẩn bọn hắn đã sớm đánh nhau! Chủ ý của bệ hạ thật đúng là cao minh, thật là cao!
Đồ Tân ngồi bên dưới tay Hoang Lăng, vẻ mặt tươi cười nói.
- Chờ một lát ta sẽ đi qua thu thập tàn cuộc, thuận tiện làm người tốt, nhân cơ hội mượn sức lòng người…
Hoang Lăng gật đầu, còn chưa nói xong chỉ nghe oanh long một tiếng, đại điện bị một cỗ kình khí va chạm nháy mắt sụp đổ.
- Người nào dám đánh lén hoàng cung Quang Minh thành?
Thoát ra khỏi đống đổ nát, gân xanh trên trán Hoang Lăng nổi lên, rống to một tiếng.
- Hoang Lăng, ngươi là tên tiểu nhân đê tiện, cũng dám hãm hại chúng ta, hôm nay ba huynh đệ chúng ta sẽ cho ngươi biết chuyện gì không thể làm!
Lâm Tàn gầm lên giận dữ, lao tới vung tay, khí lãng quay cuồng ập xuống.
- Ngươi là ai…ta không biết ngươi a?
Hoang Lăng đột nhiên nhìn thấy một người áo xám xông tới công kích chính mình, chiêu chiêu tàn nhẫn không chút lưu tình, nhìn kỹ lại chỉ thấy khuôn mặt người kia vặn vẹo khó xem, mặt mày sưng húp, mà mình lại không nhận thức hắn, trong lòng vô cùng buồn bực.
- Không biết ta? Ta là Lâm Tàn!
Nghe được lời của hắn, Lâm Tàn càng tức giận, lực lượng càng mạnh, nhanh như vũ bão.
- Lâm Tàn, ngươi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142148/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.