- Nhiếp Vân cẩn thận...
Đối lập với hộ vệ đội hưng phấn, sắc mặt đám người Bách Hoa Tu đồng thời biến đổi.
- Hắc hắc, hiện tại còn cẩn thận, đã chậm...
Nói thì chậm đó là thì nhanh, cả động tác như điện quang hỏa thạch, đại hoàng tử thấy thiếu niên ở trước mắt căn bản không có phòng bị, hưng phấn thở phào, kiếm quang càng ngưng trọng, thẳng tắp đâm về cổ của Nhiếp Vân.
Ở trong tưởng tượng của hắn, chỉ cần đâm trúng, thiếu niên trước mắt này tuyệt đối sẽ đầu người rớt xuống, không hề ngoài ý muốn.
Đinh!
Trường kiếm ở trong mắt vui sướng của hắn đâm trúng cổ thiếu niên, bất quá, cỗ vui sướng này lập tức biến thành kinh hãi.
- Này... Điều đó không có khả năng...
Chỉ thấy một kiếm toàn lực của mình đâm ở giữa cổ thiếu niên, không chỉ không giết chết, ngay cả một vết xước cũng không có!
- Loại vật này liền muốn giết người, ngươi chưa tỉnh ngủ sao...
Nhiếp Vân cười cười, ngón tay điểm về phía trước một chút, trường kiếm vỡ vụn, đồng thời năm ngón tay mở ra, chỉ một chút, liền nắm lấy cổ của đại hoàng tử, xách hắn lên.
- Ngươi có bảo vật phòng ngự? Không đúng. Trên cổ ngươi không có cái gì, làm sao có thể ngăn trở Hoàng tộc thượng phẩm bảo kiếm ám sát...
Đại hoàng tử cảm thấy sắp muốn điên rồi.
Hắn vừa sinh ra bởi vì thiên phú ưu dị, được người xưng thiên tài. Một đường lớn lên, tham gia vô số các loại giao đấu, thí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142136/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.