Chương trước
Chương sau
- Đừng có gấp, yên lặng theo dõi kỳ biến!

Nhiếp Vân dặn dò một câu, hai tay lắc lư, lười nhác theo sau lũ yêu đi về phía trước.

Hai người đối thoại đều thông qua thuần thú đan điền, thập phần che giấu, cho dù cường giả Bí Cảnh cũng phát hiện không được, chớ nói chi là những Yêu nhân này rồi.

Tiếp tục đi về phía trước một hồi, Yêu nhân ngày càng nhiều, thực lực cao cường cũng ngày càng nhiều.

Trước kia đại bộ phận Yêu nhân đều là Xuất Thể cảnh, Thành Cương cảnh, đi một hồi, đã xuất hiện Khí Tông Yêu nhân, thậm chí Chí Tôn Yêu nhân cũng không ít.

- Giống như những Yêu nhân này đang tiến hành tụ hội nào đó!

Nhiếp Vân một hồi, trong nội tâm toát ra một cái ý nghĩ.

- Nhanh lên, nhanh lên, nghi thức Niên Cung lập tức bắt đầu rồi, lại lề mà lề mề, lấy tới cuối cùng, chúng ta đều đầu người rơi xuống đất!

Đang suy đoán, một thanh âm bén nhọn từ phía sau vang lên, lập tức có mấy Yêu nhân cao lớn vội vã vọt về phía trước.

Chung quanh Yêu nhân nhiều lắm, Nhiếp Vân không có tiện hỏi, mang theo Tiểu Phong theo sát ở phía sau vài Yêu nhân đi vội về phía trước.

Lại đi ước chừng nửa giờ, hai người tới trước mặt một quảng trường thật lớn, trước quảng trường là một cung điện to lớn, yêu khí tràn ngập, tà khí lành lạnh, vừa thấy cũng biết là ổ Yêu nhân của Tử Quỳnh Sơn Mạch.

Cánh cửa cung điện vẫn chưa mở ra, trên cửa sắt có hai mặt quỷ thật lớn, âm trầm khủng bố, đại biểu cho máu cùng lạnh lùng.

Trên quảng trường, đứng đầy Yêu nhân, đại đa số đều là Chí Tôn, một đám nhìn chằm chằm đại môn cung điện, thái độ thành kính.

Nhiếp Vân cùng Tiểu Phong ngụy trang Yêu nhân cấp bậc cũng khống chế ở Chí Tôn sơ kỳ, không hiển sơn lộ thủy, cũng không quá thấp, đứng ở trong đám yêu, không trêu chọc người nào chú ý.

- Niên Cung nghi thức, chẳng lẽ hôm nay đúng lúc là ngày Yêu nhân các nơi giao cung phụng? Sẽ không trùng hợp như thế chứ!

Nhìn khuôn mặt đám Yêu nhân chung quanh cẩn thận, Tiểu Phong đột nhiên nhớ ra cái gì đó, truyền âm nói.

- Giao cung phụng? Có ý tứ gì?

Nhiếp Vân sửng sốt.

- Là như vậy, Tử Quỳnh Sơn Mạch, Lưỡng Giới Sơn, Huyền Âm Sơn mặc dù là tam đại căn cứ Yêu nhân ở Khí Hải Đại Lục, nhưng trên thực tế vẫn có rất nhiều Yêu nhân không ở trong đám này, Yêu nhân không ở ba chỗ này, cũng có địa bàn phân chia, hàng năm đều đến Tử Quỳnh Sơn Mạch nộp lên bổng lộc, bổng lộc càng nhiều, lấy được địa bàn lại càng lớn, tương lai đạt được chỗ tốt cũng càng nhiều …

Tiểu Phong nói.

- Còn có loại sự tình này?

Tuy Nhiếp Vân cảm thấy ngạc nhiên, nhưng vẫn gật đầu.

Tuy Khí Hải Đại Lục từ thế cục chỉnh thể đến xem, là thiên hạ của Nhân loại, nhưng Yêu Tộc cũng không thể khinh thường, không nói mặt khác, chỉ một địa phương nhỏ như Lạc Thủy thành, liền có cao thủ như Yêu Ninh, Yêu Đồng, huống chi địa phương khác!

Nghe Tiểu Phong giải thích, Nhiếp Vân rốt cục hiểu được.

Yêu nhân du tán trên thực tế cũng phải nghe theo an bài thống nhất, địa phương sai khiến chính là Tử Quỳnh Sơn Mạch. Tử Quỳnh Sơn Mạch thật giống như Thần Thánh đế quốc trong nhân loại thất đại đế quốc, đối với tất cả Yêu nhân đều có quyền lợi thống trị quản lý, hàng năm đầu lĩnh của Yêu nhân trong phạm vi nhất định đều mang theo lễ vật rất nặng tới đây, đưa lên Niên Cung.

Xem ra hai người mình tới đúng lúc, tựa hồ Niên Cung vào hôm nay, còn chưa bắt đầu.

Khó trách mình cùng Tiểu Phong nghênh ngang đi tới không có Yêu nhân ngăn cản, xem ra Yêu nhân ở Khí Hải Đại Lục thật sự nhiều lắm, cho dù là Yêu nhân, cũng chưa chắc có thể nhận ra được!

- Nếu là Niên Cung Đại Hội, chúng ta vừa lúc trà trộn vào, bọn họ góp nhặt thứ tốt, nhất định phải phóng tới tàng bảo khố, liền nhân cơ hội lấy sạch sẽ bảo khố a!

Nhiếp Vân nở nụ cười một tiếng, truyền âm cho Tiểu Phong.

- Ân!

Tiểu Phong cũng hưng phấn đến sắc mặt thấu hồng.

Hai người làm ra quyết định, chậm rãi di động về phía trước, đi không bao lâu, liền nhìn thấy cách đó không xa có một Yêu nhân mặt đen nhìn về phía một Yêu nhân trung niên hô lên.

- Yêu Liêu, Niên Cung năm nay ngươi chuẩn bị thế nào rồi? Sẽ không đến lúc đó bị Tử Quỳnh Hoàng đại nhân treo ngược lên trừng phạt chứ!

- Ít thả rắm đi, lão tử ở ba tháng trước liền chuẩn bị xong Niên Cung, nhưng ngươi, ta nghe nói Thần Phong đế quốc các ngươi lần này thay đổi hoàng đế, làm bọn ngươi rất thảm!

Yêu Liêu mở ra đôi môi màu đỏ, cười âm hiểm.

- Thần Phong đế quốc đổi hoàng đế liên quan gì đến lão tử, một tiểu tử chưa đủ lông đủ cánh mà thôi, nếu dám chọc tới ta, lão tử đã sớm chặt đầu hắn xuống rồi!

Yêu nhân thứ nhất tùy ý khoát tay áo.

- Tốt lắm, hai người các ngươi một năm không gặp một lần, gặp mặt liền đấu khẩu, nghe nói chưa, lần này giống như Tử Quỳnh Hoàng không có mặt, là Kỳ Hoàng đại nhân phụ trách kiểm tra Niên Cung, Kỳ Hoàng này các ngươi cũng không phải không biết, luôn luôn nghiêm khắc, ta xem chúng ta vẫn bớt chút khí lực khắc khẩu, nghĩ biện pháp ứng phó kiểm tra lần này đi!

Hai Yêu nhân đang tranh cãi ầm ĩ, một Yêu nhân áo xám cao lớn đi tới, vẻ mặt lo lắng.

- Tin tức này ta cũng nghe nói, Kỳ Hoàng đại nhân đích xác không dễ ứng phó, bất quá ta sớm có chuẩn bị, các ngươi xem!

Yêu Liêu cười hắc hắc, tay trảo một cái, lòng bàn tay đột nhiên nhiều ra một bình ngọc cỡ đầu ngón tay, còn không có mở nắp bình ra, từng trận mùi thơm ngát liền nhộn nhạo, làm cho người ta vui vẻ thoải mái.

- Nguyên Tinh Linh Dịch? Yêu Liêu ngươi lại có loại thứ tốt này?

Ngửi được cổ khí tức này, con mắt của hai Yêu nhân còn lại trở nên trợn tròn, đồng thời lộ ra vẻ khó tin.

Nguyên Tinh Linh Dịch, thiên địa hội tụ bảo vật, lúc trước Nhiếp Vân đúng là phục dụng một giọt linh dịch mới đột phá, từ Binh Khí cảnh đỉnh Niết Bàn lột xác, trở thành cường giả Chí Tôn.

Lúc trước một giọt linh dịch khiến cho Tử Đồng, Hắc Nham tự giết lẫn nhau, hiện tại tới tay Yêu Liêu cũng chỉ tính toán là tặng lễ!

- Hắc hắc, nhắc tới cũng không dễ dàng, vì được giọt Nguyên Tinh Linh Dịch này, ta là rất vất vả, quên đi, nói nhiều như vậy cũng vô dụng, phần lễ vật này của ta chuẩn bị tốt, tin tưởng Kỳ Hoàng đại nhân sẽ không cự tuyệt, các ngươi như thế nào? Nếu không chuẩn bị mà nói, ta có thể giúp, chẳng qua phải giao ra một phần ba địa bàn của các ngươi, như thế nào?

Yêu Liêu cười gian một tiếng, trong mắt lóe ra hào quang, không biết nghĩ cái gì.

- Cho ngươi địa bàn? Nằm mơ đi! Tuy năm nay chúng ta thu hoạch không tốt, nhưng cũng không đói, Kỳ Hoàng đại nhân cũng không phải xử phạt tất cả mọi

người, không tin ta còn có thể kế cuối!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.