Tinh thần lực khó tu luyện nhất, người khác vì rèn luyện tinh thần lực, tôi luyện ý chí, đều phải thừa nhận vô tận thống khổ, hao phí mấy năm mới tăng trưởng một tia, mà thiếu niên mới sáu, bảy ngày không thấy, liền gia tăng lên nhiều như vậy, như vậy vẫn chỉ là “ngẫu nhiên có cảm ngộ...”
Ặc, còn để cho người sống hay không?
Điên rồi, ba người đều cảm thấy sắp điên rồi!
Yêu nghiệt, không đúng, quả thực là yêu nghiệt trong yêu nghiệt!
Các loại yêu nghiệt ở Thần Thánh đế quốc Quang Minh thành nhiều hơn nữa, cũng không xứng xách giày cho hắn!
- Ngươi ngẫu nhiên có cảm ngộ liền tiến bộ lớn như vậy, chúng ta thật sự là xấu hổ...
Mộ Thanh cười khổ nói.
- Ha ha, ta đi vài ngày, Hoàng thành có phát sinh chuyện gì hay không?
Nhiếp Vân không muốn nghiên cứu thảo luận đề tài này, thuận miệng hỏi.
- Sự tình không có gì, bất quá...
Bách Hoa Tu mặt mũi tràn đầy cổ quái.
- Bất quá cái gì?
- Bất quá hôm qua trời xế chiều, trong hoàng thành đột nhiên linh khí hội tụ, bầu trời vang lên vô số Lôi Minh, giống như... Giống như có người đột phá Chí Tôn cảnh, trùng kích Bí Cảnh!
Bách Hoa Tu nghi hoặc nói.
- Ân? Tiểu Lang thành công rồi hả?
Con mắt của Nhiếp Vân sáng ngời.
- Các ngươi chờ một hồi, ta đi một chút sẽ trở lại!
Nói xong dưới chân xoay chuyển, lập tức biến mất ở trước mặt ba người.
- Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142114/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.