Nhiếp Vân sớm đoán được Thất hoàng tử sẽ động thủ, nên chẳng muốn đi quản công kích, nhàn nhạt nói.
- Đúng vậy, Âu Dương Thành, giao Cửu Tâm Yêu Quả ra đây! Trước kia chúng ta hợp tác đã làm tốt ước định, ngươi làm như vậy, không khỏi khinh người quá đáng!
Tề Dương biết có Thất hoàng tử bảo hộ, trước mắt thiếu niên này tạm thời còn giết không được, quay đầu nhìn về phía Âu Dương Thành, ánh mắt lộ ra tức giận.
Kỳ thật dựa theo trình độ thông minh của Tề Dương, chắc có lẽ không dễ dàng mắc lừa như vậy, nhưng trên đường đi hắn đối với Âu Dương Thành tích lũy không ít lửa giận, thằng này vốn không coi ai ra gì, sau đó gặp được Yêu Sí Vân Giáp Thú liền đào tẩu, làm người giận nhất chính là, hắn biết rất rõ ràng Vân Đồng ở trước mặt bẩy rập để lại Mịch Hồng phấn lại không nói, cố ý để cho mình có hại chịu thiệt!
- Tốt, tốt! Không nghĩ tới Tề Dương công tử cũng không tin ta, hừ, lần này ta tới, bất kỳ vật gì cũng không được, ngược lại biến thành tiểu tặc, xem ra chúng ta cũng không có tất yếu hợp tác tiếp rồi! Cáo từ!
Thấy ánh mắt của Tề Dương, Thất hoàng tử đều sáng ngời nhìn qua, Âu Dương Thành biết rõ mình giải thích nhiều hơn nữa cũng vô dụng, lạnh lùng nhìn Nhiếp Vân.
- Tiểu tử, xem như ngươi lợi hại, ngươi chờ, ta không tin ngươi sẽ vĩnh viễn cùng bọn họ chung một chỗ, chỉ cần lạc đàn, ta sẽ giết ngươi!
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142090/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.