- Ngươi nói là thật?
Nhiếp Vân nhìn về phía hoàng đế bệ hạ.
- Vâng!
Cảm nhận được ánh mắt như gao găm của đối phương, hoàng đế đổ mồ hôi lạnh đầm đìa.
- Yêu tộc, yêu nhân...
Nhiếp Vân xiết chặc nắm đấm kêu răng rắc, hắn nhìn chằm chằm hoàng đế bệ hạ.
- Nếu ta biết ngươi nói dối, ta lật tung cả hoàng cung, ngươi cũng phải chết không chỗ chôn.
- Đúng, đúng!
Hoàng đế bệ hạ không tự chủ được run rẩy vài lần.
- Phong Lang Vương, quay lại thành Lạc Thủy!
Uy hiếp hoàng đế xong, thân thể Nhiếp Vân nhanh chóng bay ra khỏi đại điện, chỉ trong nháy mắt hắn cưỡi Phong Lang Vương và mang theo hai yêu sủng rời khỏi Vân Vương phủ.
Hành tung của phụ mẫu cho dù tìm được Đồ Tân cũng chưa chắc có thể tra ra được, cho nên trước đó nên đi tới thành Lạc Thủy điều tra nguyên nhân cái chết của Dương Ngạn và Phùng Tiêu!
Chẳng biết tại sao Nhiếp Vân thủy vẫn cảm thấy Dương Ngạn và Phùng Tiêu chết phi thường cổ quái, cảm thấy trong tối tăm có chuyện gì đó đang nhắm vào mình.
- Hô! Thật đáng sợ!
Nhìn thiếu niên phi hành rời đi, hoàng đế bệ hạ lau lau trên đầu mồ hôi lạnh, hắn thở ra một hơi, lúc này hắn nhìn thanh niên hộ vệ sau lưng và nói:
- Đại nhân, ngươi bảo ta nói thì ta đã nói, ngươi bảo ta làm thì ta cũng làm, lừa gạt Nhiếp Vân như vậy, một khi bị phát hiện thì ta...
Hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142026/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.