- Hay là dùng Nguyên Tinh linh dịch, tốc độ hấp thu còn nhanh hơn linh thạch!
Trong lòng vừa động, một giọt Nguyên Tinh linh dịch bay ra khỏi nạp vật đan điền.
Há mồm nuốt chửng, trong nháy mắt Nhiếp Vân cảm nhận được cố nhiệt lưu quen thuộc xuất hiện.
Chỉ bất quá cỗ nhiệt lưu không giống như lúc trước khiến thân thể Nhiếp Vân khó chịu mà làm cho hắn thoải mái, chỉ phút chốc đã chảy vào khí hải, khiến độ dày chân khí gia tăng không ít.
- Ân? Một giọt không phản ứng?
Cảm nhận được điều này, Nhiếp Vân bất đắc dĩ lấy ra thêm một giọt nuốt vào.
- Ân? Còn không được!
- Kém một chút…
…
- Kháo, đã là giọt thứ bảy…
Không lâu sau, Nhiếp Vân đã nuốt bảy giọt Nguyên Tinh linh dịch!
Nguyên bản khí hải đã bị trống trải, giờ phút này chân khí quay cuồng, khôi phục lại như ban đầu.
- Xem ra ta vẫn xem nhẹ dung lượng của khí hải, nguyên tưởng rằng hơn mười giọt linh dịch có thể giúp ta thăng cấp tới chí tôn sơ kỳ đỉnh, hiện tại xem ra cũng khó…
Chứng kiến thân thể biến hóa, Nhiếp Vân cười khổ.
- Nguyên bản cảm thấy có hơn ngàn viên linh thạch là một số của cải lớn, hiện tại dù hấp thu toàn bộ cũng chưa chắc đạt tới chí tôn đỉnh…
Chí tôn bình thường chỉ cần dùng mười viên linh thạch đã đạt tới chí tôn đỉnh, nhưng Nhiếp Vân cảm giác dù mình dùng hơn ngàn viên linh thạch cũng chưa chắc đạt tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142011/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.