- Ngươi nói cái gì?
Vẻ mặt Bách Hoa Tu không còn vẻ nhẹ nhàng, bộ dáng băng sương không ngừng run rẩy, giống như tùy thời đều sẽ bùng nổ.
- Ta nói cái gì chẳng lẽ ngươi không nghe thấy? Còn muốn cho ta lặp lại lần thứ hai?
Không để ý vẻ nổi giận của nàng, Nhiếp Vân vươn tay hút một cái ghế trong viện, chậm rãi ngồi xuống, không đem đối phương đặt vào trong mắt.
- Ngươi rốt cục là ai?
Chứng kiến thiếu niên bình tĩnh như vậy, tuy Bách Hoa Tu vô cùng tức giận nhưng vẫn cố nén không động thủ, lại hỏi một câu.
- Ta nói, ta chính là tán tu, không môn không phái, cũng không có thế lực gì. Chỉ cảm thấy bất bình vì đãi ngộ đối với Khuynh Thành mà thôi!
Nhiếp Vân thản nhiên nói.
- Có công bình hay không là chuyện của tông môn chúng ta, không cần người ngoài nhúng tay!
Sắc mặt Bách Hoa Tu khôi phục, lại giống như biến thành tiên tử, trong giọng nói mang theo lạnh lùng:
- Hôm nay ngươi vũ nhục tông môn chúng ta, vũ nhục ta, vậy đừng đi, lưu lại cho ta!
Bàn tay vừa lật, nàng đột nhiên ra tay.
Vừa ra tay, cả sân viện xuất hiện vô số đóa hoa, giống như mưa hoa rơi rụng trên bầu trời, mỗi đóa hóa như ám khí xuất hiện thành nước lũ, kình phong cường đại thẳng tắp lao về hướng Nhiếp Vân.
Tuyệt kỹ độc môn, vũ kỹ hoàng tộc thượng phẩm, Hoa Vũ thần chưởng!
- Hoa rơi cố ý tùy nước chảy, nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2142000/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.