Hô!
Ngay lúc hắn còn đang suy nghĩ, có tiếng gió rít vang lên, Nhiếp Vân chợt híp mắt, cổ tay vừa lật, Huyền Ngọc kiếm liền xuất hiện trong tay. Hắn nhìn chằm chằm vào tận sâu trong rừng cây tối đen, tràn ngập cảnh giác.
- Người nào? Đi ra!
Nhiếp Vân hét lớn một tiếng.
- Ha ha, ngươi chính là Nhiếp Vân? Không sai, thực lực còn mạnh hơn một ít so với lời Liễu Thành Trạch đã nói!
Một tiếng cười vang lên, Ma Y nhân đi ra, ánh mắt nhìn thẳng Nhiếp Vân nói.
Bước chân người này không lớn, lại xuất hiện giống như dùng thuấn di. Điểm này còn chưa đáng sợ, đáng sợ nhất là hai chân của hắn vẫn không chấm đất, là đang đi giữa không trung.
Phi hành!
Cường giả chí tôn!
- Cường giả chí tôn? Không nghĩ tới đường đường cường giả chí tôn không ngờ là thủ hạ của Liễu Thành Trạch!
Nhiếp Vân nhướng mày nói.
- Thủ hạ? Hừ, hắn xứng sao? Lấy ra Thạch Hóa Nhục Lựu, ta không động thủ, nếu không hôm nay ngươi ở lại đây đi!
Ma Y nhân hừ lạnh một tiếng, hai tay chắp sau lưng, vẻ mặt ngạo nghễ nói.
- Ở lại đây? Ngươi có bản lĩnh đó sao?
Không nghĩ tới đối phương nói như vậy, Nhiếp Vân khẽ cười, chân khí vừa chuyển thân hình lập tức trôi nổi lên cao.
Đối phương là chí tôn, nếu mình còn ẩn giấu thực lực sẽ nếm thiệt thòi, vẫn quang minh chính đại thi triển ra toàn bộ thực lực tốt hơn.
- Ngươi cũng là cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2141982/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.