Không có bí tịch kiếm pháp, tại sao mình không sáng chế?
Nhiếp Vân khoanh chân ngồi dưới đất, bắt đầu suy diễn.
- Không đúng, không thể như vậy…
- Như vậy cũng không được…
Chỉ chớp mắt Nhiếp Vân đã tiến vào trạng thái thật đặc thù.
- Không có kiếm pháp, có thể tham khảo chùy pháp, phủ pháp! Dù sao đều dùng sức nặng làm chủ, có chỗ giống nhau…
Đột nhiên ánh mắt sáng lên, trong lòng Nhiếp Vân nhớ tới một bộ chùy pháp, bàn tay vừa lật đem trường kiếm cầm trong tay, nhẹ nhàng bổ xuống.
Hoa lạp!
Đá hoa cương như đậu hủ bị xé rách, vỡ ra một khe sâu bảy tám thước!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2141958/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.