Thanh âm to rõ trong trẻo, chấn cả sơn cốc run rẩy.
- Nhân loại?
Nghe được tiếng người nói chuyện, trong lòng Nhiếp Vân vừa động, ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt càng khó xem.
Đâu phải nhân loại, là một đầu Hắc Hùng!
Một đầu Hắc Hùng có thể phi hành, có thể nói được tiếng người!
Yêu thú cấp bậc chí tôn!
Mấy chục đầu yêu thú cấp bậc khí tông đã đủ làm cho hắn không thể ứng đối, nơi này tại sao còn tồn tại yêu thú chí tôn? Rốt cục sao lại thế này?
Chẳng lẽ hôm nay phải chết ở đây?
Nhiếp Vân không cam lòng!
- Ân? Nơi đó có sơn động?
Ngay khi hắn sắp tuyệt vọng, ánh mắt đột nhiên nhìn thấy có một sơn động cách đó không xa.
Cửa sơn động không lớn, bên trong tối đen, có vẻ cực kỳ sâu thẳm.
Oanh long!
Vừa chứng kiến có sơn động, Hắc Hùng liền xuất thủ, một thủ ấn cực lớn từ trên trời giáng xuống, hướng Nhiếp Vân hung hăng đè ép.
Một chưởng này nếu đánh xuống, dù là Phong Lang Vương vừa thăng cấp chí tôn cũng bị thương!
- Cơ hội duy nhất!
Cảm nhận được uy áp cường đại trên không trung giáng xuống, Nhiếp Vân biết mình chỉ còn cơ hội duy nhất thoát chết, đó là phải lao vào trong sơn động kia!
Về phần trong sơn động có gì, có nguy hiểm hay không, hiện tại không còn thời gian lo lắng.
Nghĩ tới đây, không biết khí lực từ đâu tới, một cỗ ý niệm muốn sống mãnh liệt dâng lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2141955/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.