Thấy thiếu niên cầm trường thương đứng ở cửa cốc, một thương là có Phong Lang tử vong, người Thiết Nham dong binh đoàn đều thay đổi sắc mặt, hai tay run lên, toàn thân đẫm mồ hôi lạnh.
Dù họ là những người rắn rỏi có kinh nghiệm sinh tử cũng bị một màn trước mắt làm choáng váng!
Phong Lang kết bè kết đội, hung hãn dị thường, dù cường giả khí tông đỉnh gặp được cũng chạy trốn, nhưng thiếu niên mỗi đầu một thương vẫn ngăn cản không cho bầy lang xông vào sơn cốc, đó là thực lực gì?
- Dương Vân…không phải cường giả chí tôn đi!
Liêu Phong nuốt nướt bọt thì thào nói.
- Cường giả chí tôn? Thần Phong đế quốc tổng cộng chỉ có vài chí tôn, sao ta chưa từng nghe nói qua.
- Cho dù không phải chí tôn cũng không kém bao nhiêu, một thương một đầu Phong Lang thành cương cảnh đỉnh, nếu hắn muốn giết chúng ta chỉ sợ không qua một phút chúng ta đều biến thành thi thể!
Chứng kiến thân ảnh đứng ngay cửa cốc, mọi người khiếp sợ nói không ra lời.
Khó trách Khương Du bỏ chạy, nguyên lai là vì như thế!
- Cứ giết mãi như vậy cũng không phải biện pháp!
Lúc này Nhiếp Vân đang nhíu mày nhìn bầy lang đang lao tới.
Bằng vào uy lực trường thương hắn có thể ngăn cản bầy lang thêm một lát, nhưng muốn hoàn toàn ngăn trở căn bản không có khả năng, trừ phi hắn đạt tới thực lực chí tôn!
Ngao ô!
Ngay lúc Nhiếp Vân còn do dự, chợt nghe sau lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2141949/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.