- Ngươi…
Nhìn bàn tay vươn tới, Ngụy Thần hoảng sợ, trước mắt sao còn gọi là tay, quả thật là móng vuốt gà vặn vẹo, toàn bộ xương cốt đều nát, năm ngón tay dính chung một chỗ, giống như bị người dùng đá lớn hung hăng đập nát, không còn phân biệt được có phải là ngón tay hay không!
- Vừa rồi khi ta nắm tay hắn đã bị hắn dùng lực lượng thân thể bóp nát! Nếu không phải cuối cùng ta vận dụng chân khí giãy ra, chỉ sợ cả cánh tay đã hoàn toàn bị phế đi!
Khương Du nói.
- Chỉ dùng lực lượng thân thể mà thôi sao?
Sắc mặt Ngụy Thần thay đổi.
Công phu ngoại gia của Khương Du nổi danh trong Thần Phong thành, một đôi thiết thủ không sợ sắt thép, hiện tại lại bị người biến thành như vậy, lực lượng của đối phương mạnh bao nhiêu?
Khó trách lúc đó Khương Du cắt đứt lời nói của mình, nếu không nhóm người mình đã toàn quân bị diệt!
- Vừa rồi ta đã uống thuốc, tuy rằng sau này vẫn dùng được bàn tay, nhưng muốn lấy lại thực lực thiết chưởng ngày trước là không thể nào!
Khương Du thở dài nói.
Hắn tu luyện thiết chưởng thật nhiều năm, không nghĩ tới hôm nay hoàn toàn biến thành phế vật.
- Khương phó đoàn trưởng yên tâm đi, sau khi trở lại Thần Phong thành, ta nhất định sẽ tìm trị liệu sư trị cho ngươi, cho ngươi khôi phục như lúc ban đầu!
Ngụy Thần cũng không phải công tử trác táng đơn thuần, cũng biết thu mua lòng người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2141947/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.