- Chúng ta…
Đám người Thiết Long đưa mắt nhìn nhau, đều lắc đầu. Muốn họ chiến đấu với yêu thú thì còn được, muốn họ phục tùng yêu thú họ đâu có năng lực này.
- Nếu đều không được thì nhận thua đi! Lan Nhi muội, lần này ta không bức ngươi, đánh cuộc sở trường tuần thú của ngươi, ngươi đã thua thì đêm nay hãy theo ta đi! Ha ha…
Ngụy Thần ngửa mặt lên trời cười to, hưng phấn tới run rẩy toàn thân. Tuy rằng hắn từng chơi đùa không ít nữ nhân, nhưng mỗi lần nhìn thấy Thiết Lan Nhi đều phát ra hưng phấn từ sâu trong nội tâm, hơn nữa tính nàng ngỗ ngược cùng kiên nghị càng khiến cho hắn phát điên, hận không thể hung hăng áp dưới thân thể dùng sức chà đạp. Hiện tại nàng đánh cuộc thua phải dỡ xuống giả tạo, giống kỹ nữ nằm dưới người mình, nghĩ tới đây Ngụy Thần tựa hồ cảm thấy nửa người dưới không thể khống chế.
- Được rồi, ta nhận…
Chứng kiến ánh mắt dâm ô của Ngụy Thần, Thiết Lan Nhi vô cùng chán ghét, nhưng thua chính là thua, nếu nàng không thừa nhận Khương Du nhất định sẽ ra tay, tới lúc đó khẳng định mọi người đều phải chết ở chỗ này.
- Ân! Đây là yêu thú? Khí lực thật lớn, ngay cả tảng đá lớn như vậy vẫn có thể nâng lên, làm cho ta nhìn xem cánh tay của ngươi cứng rắn như thế nào…
Thiết Lan Nhi còn chưa dứt lời thì đã bị một thanh âm cắt đứt, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tên lưu manh xưng hô Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2141943/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.