Phùng Tiêu bị Yêu tộc dùng phương pháp đặc thù khống chế, hai mắt đỏ hồng, không ngừng giãy dụa, tựa hồ một khi thoát áp chế sẽ lập tức ra tay.
- Vậy đơn giản!
Hít sâu một hơi Nhiếp Vân đi tới, như ảnh tử nhanh chóng điểm mười ba huyệt đạo trên đầu Phùng Tiêu.
- Quỷ Môn Thập Tam Huyệt, yêu linh đi ra!
Điểm xong huyệt đạo, Nhiếp Vân tựa hồ tiêu hao thật lớn, sắc mặt có chút tái nhợt, rống to một tiếng, hai tay giơ lên đột nhiên hướng ngực của Phùng Tiêu đánh tới.
Xèo xèo!
Bàn tay của hắn vừa chạm vào người Phùng Tiêu, chợt nghe tiếng kêu bén chọn chói tai vang lên, đồng thời một đoàn khí vụ ngăm đen từ sau thiên linh cái của Phùng Tiêu xông ra.
- Thiêu hủy!
Bàn tay vươn phía trước, một đạo xích hồng hỏa diễm phun ra, nháy mắt bao vây khí vụ.
- Xèo xèo xèo xèo!
Khí vụ phảng phất như có sinh mạng phát ra tiếng kêu liên tục, ngay sau đó thanh âm ngày càng thấp, cho tới khi biến mất hoàn toàn.
- Ta…tại sao ta ở chỗ này? Nhiếp Vân? Các ngươi sao lại nhìn ta như vậy làm gì…Ta, ta lại bị Yêu tộc khống chế, làm ra loại chuyện như vậy?
Khí vụ tiêu tán, đôi mắt Phùng Tiêu dần dần khôi phục trong suốt.
Trong lúc bị yêu nhân khống chế toàn bộ hành vi đều còn nhớ rõ, ban đầu Phùng Tiêu còn cảm thấy kỳ quái, nhưng khi nhớ lại những hành động trong Lạc Khúc mộ, sắc mặt trắng bệch.
Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2141934/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.