Chỉ có máu của Lạc Khuynh Thành mới có thể phá vỡ phong ấn, chuyện này Phùng Tiêu đã biết, lúc ấy sáu người cùng quỳ nhưng hắn chỉ công kích nàng, nhất định muốn lấy máu của nàng, hiện tại xem ra hắn đã đắc thủ!
Tuy phòng ngự của Huyết Long chiến giáp kinh người, nhưng chỉ bảo vệ thân thể mà không phải tay chân!
- Máu của ta…chẳng lẽ Phùng Tiêu đã lấy đi sao?
Nhìn thấy sắc mặt Nhiếp Vân, Lạc Khuynh Thành liền hiểu được.
- Hắn lấy đi máu của Khuynh Thành, có năng lực mở ra phong ấn, nói vậy…hai yêu nhân bên ngoài cũng đã vào được?
Sắc mặt Nhiếp Tiếu Thiên vô cùng khó xem.
- Nhiếp Vân, làm sao bây giờ?
Dương Ngạn siết chặt nắm tay.
- Làm sao bây giờ? Chỉ có thể đi ra ngoài, đợi ở đây cũng không phải biện pháp, một khi bị bọn hắn chặn đường, càng không thể đi ra!
Nhiếp Vân híp mắt nói.
- Nhưng mà thực lực của bọn hắn mạnh như vậy, chúng ta đi ra ngoài thì sẽ chết…Đúng rồi, chúng ta không phải có ngọc bài chí tôn phù lục sao, nếu bọn hắn dám động thủ, trực tiếp phóng thích đơn thể công kích, ta không tin hai tên yêu nhân có thể tránh thoát!
Ánh mắt Dương Ngạn chợt sáng nói.
- Phù lục? Một khi kích thích sẽ phát ra công kích cực mạnh, đích xác có thể giết chết hai yêu nhân, nhưng đây là dưới thủy đàm, một khi công kích lực lượng cường đại sẽ đem toàn bộ sơn động sụp đổ, tới lúc đó dù bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2141930/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.