- Được, một trăm vạn thì một trăm vạn, xin hai vị thiếu gia chờ một chút, ta phái người đi thu xếp.
Thấy đối phương bá đạo như vậy Nhiếp Khiếu Thiên đành phải thỏa hiệp.
- Một trăm vạn là giá vừa rồi, hiện tại ta đổi ý rồi. Mỗi người một trăm vạn, nhanh lấy ra cho ta.
La Vũ đột nhiên nhếch miệng, trên mặt nở nụ cười nghiền ngẫm.
- Mỗi người một trăm vạn sao?
Nhiếp Khiếu Thiên giật mình.
Mỗi người một trăm vạn là hai trăm vạn, đem cả Nhiếp gia ra bán cũng không có nhiền tiền như vậy a.
- Mỗi người một trăm vạn, ha ha, cái giá không tệ. Ở đây ta có hai đống phân, mỗi người các ngươi một đống, các ngươi có muốn hay không?
Đột nhiên bên ngoài vang lên một tiếng cười nhạt, Nhiếp Vân đi tới.
Lời này vừa vang lên trong đại điện thì tất cả mọi người ngây ngốc, mà ngay cả Nhiếp Khiếu Thiên cũng không có kịp phản ứng đã ngây người tại chỗ.
Nhiếp Vân dám nói lời này với người La gia Thần Phong thành, chẳng lẽ không muốn sống hay sao?
Phải biết rằng mặc dù hiện tại Nhiếp gia có một cường giả Khí Tông, nhưng mà so với đại gia tộc lâu năm, sừng sững như La gia mà nói quả thực là trên trời dưới đất, không thể đứng cùng nhau. Nói như vậy quả thực là muốn chết.
- Cái gì? ngươi nói cái gì?
La Vũ và La Thần dường như còn chưa nghe rõ cho nên lên tiếng:
- Ngươi nói lại lần nữa?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2141904/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.