Dưới cỗ lực lượng này áp bách, thân thể vốn sưng vù của Phùng Tiêu giống như băng tuyết gặp than đá, tan rã, chân khí bạo loạn cũng bị dựa theo lộ tuyến đặc biệt cưỡng ép vận chuyển. Chỉ vận chuyển một hồi, một tiếng ầm vang vang vọng, trong đầu Phùng Tiêu cảm thấy chấn động, chân khí trong chốc lát lột xác thành cương kình, thực lực trong nháy mắt có bay vọt về chất.
Thành Cương cảnh sơ kỳ.
- Đây là Thành Cương cảnh sơ kỳ sao? Nhiếp Vân, đa tạ.
Cảm nhận biến hóa của thân thể, Phùng Tiêu hưng phấn nhảy dựng lên.
Dùng lực lượng áp bách cưỡng ép chân khí vận chuyển theo quỹ tích khác, giúp người khác đột phá. Chỉ cần hơi chút không cẩn thận sẽ khiến cho bản thân người khác tẩu hỏa nhập ma, kinh mạch đứt đoạn. Thủ đoạn nguy hiểm như vậy đối phương lại tùy ý làm mà không có một chút áp lực nào, cái này... Loại thủ đoạn này chỉ sợ ngay cả cường giả Khí Tông cũng không làm được a.
Phải biết rằng phương pháp tu luyện kinh mạch của mỗi người đều không giống nhau, ngay cả hỏi cũng không cần mà lại làm được chuyện không chút chênh lệch nào. Muốn làm được điều này cần lý giải cao thâm thế nào về võ học cơ chứ?
Khó trách có thể tấn cấp nhanh như vậy, có được học thức như vậy, không muốn tấn cấp cũng khó.
Hiểu rõ những điều này, sự hưng phấn trong lòng Phùng Tiêu giảm đi không ít, hắn nhìn về phía thiếu niên trước mắt, tràn ngập vẻ kính sợ.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2141901/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.