Lạc Thủy thành Nhiếp gia, trong một gian phòng hoa lệ, bảy tám người ngồi ngay ngắn trong đó, trước mặt là một thanh niên đang quỳ trên mặt đất.
"Nói đi, vì cái gì mà ngươi đả thương Nhiếp Siêu! Ta muốn nghe kỹ cả quá trình!"
Ngay giữa phòng, một thanh niên mười bảy mười tám tuổi ngồi ngay ngắn trên cao, nhẹ nhàng vuốt viên ngọc xanh đậm trên chiếc nhẫn ở ngón cái, thản nhiên nói.
Tuy ngữ khí của hắn không quá bạo liệt, nhưng trong đó để lộ ra không ít uy nghiêm làm cho người khác không dám phản kháng, tựa hồ vi phạm lời của hắn chắc chắn sẽ sống không yên!
"Hồi bẩm Nhiếp Cường thiếu gia... Ta cùng Nhiếp Siêu cùng đi chi nhánh Nhiếp Thiên thu tiền phạt, sau khi bọn hắn đưa tiền đến, Nhiếp Siêu không biết như thế nào hai con mắt đỏ lên, muốn đem những... tiền phạt kia chiếm làm của riêng, ra tay ta đánh lén ta, kết quả bị ta thi triển tuyệt chiêu đả thương, ta hiểu rõ tội, kính xin thiếu gia giơ cao đánh khẽ..."
Thanh niên quỳ trên mặt đất toàn thân thương tích, lên tiếng cầu khẩn!
Chẳng ai khác là chấp pháp đệ tử Nhiếp Triêu Tinh!
Nhiếp Triêu Tinh bị Nhiếp Vân dùng Tử Ngọ Ma Cốt Kình uy hiếp, không thể không dựa theo lời hắn bắt buộc mà giải thích, nhận toàn bộ lỗi lầm đổ đều là do mình gây ra.
Nhớ tới Tử Ngọ Ma Cốt Kình, tựu toàn thân đổ mồ hôi lạnh, hận không thể trực tiếp chết đi!
Quả nhiên đúng như thiếu niên kia nói, mỗi ngày đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tan-dan-dien/2141836/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.