Trên triều đình, Ly Dạ cùng Thượng Quan Thu Minh đứng ở phía sau Lạc Viêm Băng, thỉnh thoảng lại "mặt mày sinh động" nhìn về người có địa vị cao đang ngồi nghiêm chỉnh trên kia.
Hôm nay Duệ không lâm triều, lẽ nào ngày hôm qua không phải là dùng phương pháp trừng phạt khi còn bé, mà là đổi thành thể phạt (*)? Xem ra lão sư tu luyện bộ môn phúc hắc càng ngày càng cao rồi a.
(*) Thể phạt: Trừng phạt về mặt cơ thể, nôm na như SM [≧﹏≦].
Lạc Viêm Băng phát hiện ánh mắt giao lưu của ba người, không thể không di chuyển thân thể, ngăn cản thần thức đang giao lưu của bọn họ. Ba tiểu tử này, trên triều đình mà còn không chú ý hình tượng như thế, nếu như bị những đại thần kia nhìn thấy thì uy nghiêm của thiên tử sẽ bị hao tổn a.
Lạc Viêm Băng nhàn nhạt giương mắt nhìn Ly Mộ một chút, mang ý tứ là: Hoàng Thượng, đây là trên triều đình, ngươi muốn biết cái gì, lão thần sẽ ngầm nói cho ngươi biết.
"Khụ, ách, Thừa Tướng a, Quốc Sư sao lại không thượng triều?"
Ly Mộ rất thông minh lựa chọn mở miệng tại triều đình. Giỡn quài, hiện tại đang thượng triều, mình là thiên tử, lão sư tất nhiên sẽ giữ mặt mũi cho mình. Nếu đợi tan triều mới hỏi, vậy khi đó mình là học sinh, lão sư chẳng phải là muốn làm gì mình cũng được hay sao?
Lạc Viêm Băng đoán được tâm tư của Ly Mộ, tâm trạng vui mừng không ngớt, đứa bé này, lúc trước mình tin không lầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tam-khi-phi-hoa-dao-nhieu/3005532/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.