Sau khi Ly Phong đi không lâu liền có mấy thị vệ đi đến hoang viên, rất rõ ràng, Lạc Chỉ Y đã bị giam lỏng, mà những thị vệ này là đến trông coi nàng.
Buổi trưa, có người đưa tới ngọ thiện, chỉ có điều, người đến lần này đã không còn là quản gia, đồ ăn thì cũng chỉ là cơm trắng.
Lạc Chỉ Y mặt không biến sắc ăn cơm trắng, cũng không vì không có món ăn mà không thể nuốt cơm xuống cổ họng. Ha ha, cơm trắng xem như là tốt rồi đấy, chính nàng đã từng cùng loài cẩu đoạt lấy bánh bao rơi trên mặt đất mà!
Sau khi cơm nước xong, một thị vệ đến thu rồi bát, rồi đưa cho nàng một bao hạt giống cỏ, ý tứ rất rõ ràng, cơm nước xong nên làm việc rồi.
Lạc Chỉ Y lạnh nhạt tiếp nhận, bắt đầu nhổ cỏ.
Thị vệ kia nhìn Lạc Chỉ Y một lúc, liền lui ra khỏi hoang viên, hướng về ba cái thị vệ khác nói chút gì đó rồi đi đến thư phòng của Ly Phong.
Thư phòng, Ly Phong nhắm mắt dựa vào ghế, hắn đã đi gặp người đàn ông kia, thật không rõ chính mình đến cùng có chỗ nào không sánh được với hắn? Nữ nhân đáng ghét kia đến cùng có mắt hay không a?! Chính mình muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn thân hình có thân hình, muốn khí chất có khí chất, muốn địa vị có địa vị, muốn bạc có bạc.... Đến cùng là tại sao??
"Cốc cốc"
Một tràng tiếng gõ cửa đánh gãy tâm tư của Ly Phong.
"Đi vào."
"Thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tam-khi-phi-hoa-dao-nhieu/3005490/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.