"Hừm, tốt. Đưa bao quần áo cho ta."
Lạc Chỉ Y tuy rằng rất hài lòng với biểu hiện của Mặc Sĩ Tuyệt Ca, thế nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài chút nào.
Mặc Sĩ Tuyệt Ca dùng hai tay dâng bao quần áo đưa qua.
"Thu Nhi, ngươi cầm bao quần áo này, bên trong là thứ hữu dụng với chúng ta mai sau. Ngày mai ngươi và Điệp di hãy cùng tiểu Ca đến một nơi, ở đó chờ, ta sẽ tìm đến các ngươi."
Lạc Chỉ Y đem bao quần áo đưa cho Thu Nhi, đơn giản bàn giao vài câu với nàng.
"Ồ!"
Thu Nhi ngoan ngoãn tiếp nhận bao quần áo, nàng cũng phải lễ phép a, nếu không...
"Ừm! Điệp di, Thu Nhi, chúng ta đi trước đây."
Lạc Chỉ Y nhìn sắc trời đã giờ hợi (giờ Bắc Kinh từ 21h đến 23h),quyết định rời đi.
"Há, tiểu thư, ngươi phải đến tìm ta nhanh chút a!"
Thu Nhi thấy Lạc Chỉ Y phải đi, tâm trạng không muốn thế nhưng cũng không nói nhiều.
"Ừm. Tiểu Ca, đi thôi."
"Vâng."
Mặc Sĩ Tuyệt Ca đi tới bên người Lạc Chỉ Y, ôm lấy hông của nàng liền bay khỏi sân. Kỳ thực hắn vẫn muốn nắm cổ áo, thế nhưng hắn lại vô cùng không muốn biết đến "Đường Tăng đại pháp" của Lạc Chỉ Y lần thứ hai.
Trở lại hoang viên.
"Tiểu Ca, ngươi nhớ là phải lễ phép nghe chưa?."
Chân Lạc Chỉ Y vừa chạm đất liền nói với Mặc Sĩ Tuyệt Ca.
"Vâng... Hắc... "
"Hả?"
Lạc Chỉ Y thấy Mặc Sĩ Tuyệt Ca muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tam-khi-phi-hoa-dao-nhieu/3005486/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.