Đôi mắt tràn đầy hứng thú của bà lúc này lại nhìn về phía Diệp Vân Xuyên rồi hỏi - "Vì sao không van xin, biết đâu nó sẽ chọn cậu."
Người lớn hỏi chuyện, Diệp Vân Xuyên không thể không nể mặt bà, đành lên tiếng đáp - "Vì không cần thiết." – Cậu đã không còn hy vọng gì ở anh thì cố gắng để làm gì, yêu một thằng ngốc còn không bằng yêu chính mình, mà cậu thì cảm thấy cuộc sống này quá mệt mỏi.
"Ồ, vậy sao? Vậy... cậu có gì cần trăn trối không, tôi sẽ giúp cậu hoàn thành tâm nguyện."
"Không!" – Sau khi suy nghĩ một hồi thì cậu mới phát hiện ra rằng bản thân cũng chẳng có gì vướng bận. Từ cát bụi mà đến thì cứ im lặng trở về cát bụi thôi, yêu - hận, được - mất, sống - chết cũng không có ý nghĩa gì. Kể cả Đường Phong thì cậu cũng không cần, mắt không thấy, tâm không phiền.
Đại boss Liễu Vô Song gật đầu tán thưởng - "Tốt, có khí phách." – Đúng là một cậu trai có cá tính.
Bà nhìn lại Đường Phong với đôi mắt đỏ hoe tràn ngập thống khổ, hoảng loạn. Bà rút lại bàn tay rồi nói - "Mẹ cho con năm tiếng đếm, hoặc là con chọn người con yêu, hoặc là không ai cả. Giữa một người của hiện tại với một kẻ mang gương mặt của người đã chết con chọn ai?"
Hai vệ sĩ kia cũng đồng loạt giơ dao lên cao, chỉ cần đếm lùi kết thúc, con dao sẽ lập tức lấy đi sinh mạng của một trong số hai người.
Lúc này lại có hai vệ sĩ đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tam-gap-vo-phe/368425/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.