Chính là chữa như thế này nè! - Để mờ, ta là người chứ không phải xe, ngươi sửa thế nào chứ... - tên béo lại chửi tiếp, nhưng chửi còn chưa hết câu đã hết thảm một tiếng: - Á! Trước mặt mọi người, Đường Kim duỗi tay ra nắm lấy hai cánh tay đang rủ xuống của tên béo kia sau đó dùng sức vặn một cái làm tên béo đau quá la hét thảm thiết, nhưng một giây sau thì mọi người bỗng phát hiện hai cánh tay của hắn đã không còn vô lực rũ xuống như trước nữa, nhìn bề ngoài thì như đã được nối lại rồi. - Nhìn đi, ta chính là chữa như vậy đó! – Đường Kim phủi tay: - Ta sớm nói ta là người chuyên nghiệp rồi mà, làm hỏng đồ sẽ giúp người ta sửa lại hẳn hoi. Ngươi nên nhìn ta mà học tập, sửa lại tiểu tử Audi nhà ta đi. Tên béo thử cử động tay một cái bỗng phát hiện hai cánh tay hắn đã khôi phục như lúc ban đầu, chỉ là cái cảm giác đau đớn tột cùng như vừa rồi vẫn như bóng ma bám lấy hắn, không sao xua đi được, điều này làm ánh mắt hắn nhìn Đường Kim tràn đầy sợ hãi. Con hàng này có thể chớp mắt đánh gãy tay hắn sau đó nối lại trong vòng một nốt nhạc, động tác quen thuộc như vậy tuyệt đối không phải là lần đầu làm chuyện này rồi, quả này đúng là đá phải cục sắt thật! - Được, sửa thì sửa, ta gọi điện cho gara. - Tên béo cuối cùng cũng quyết định cúi đầu, anh hùng không ăn thiệt thòi trước mắt, hắn không muốn thử cái cảm giác kia lần nữa. - Cô giáo ở trường mẫu giáo cạnh nhà ta luôn nhắc nhở trẻ mầm non là việc của mình tự mình phải làm, ngươi còn không bằng cả trẻ con mẫu giáo sao? – Đường Kim đầy bất mãn nhìn tên béo: - Ngươi tự mình đập xe thì cũng phải tự mình sửa lấy, mau đi sửa đi, sửa xong rồi thì có thể đi, sửa không được thì đừng có đi nữa. Diệp Tử Vận dùng ánh mắt cổ quái nhìn Đường Kim, bên cạnh nhà hắn làm gì có trường mẫu giáo nào chứ? - Ta, ta không biết sửa xe! – Tên béo rất là buồn bực, hóa ra tên này muốn hắn tự mình sửa xe. - Không biết thì có thể học, trên đời này làm gì có ai sinh ra đã biết sửa xe? – Đường Kim lười biếng nói, cuối cùng hắn chốt một câu: - Nếu không ta làm sao lại nói ngươi không chuyên nghiệp chứ? Trước khi đập xe thì phải chuẩn bị tinh thần sửa xe, giống như ta này, trước khi đánh người luôn chuẩn bị tinh thần “chữa” cho người ta. Tên béo nhìn Đường Kim, lại nhìn chiếc Audi đã bị đập nát, nhất thời buồn bực không thôi, đừng nói là hắn không biết sửa xe, cho dù hắn biết sửa thì kính xe cũng nát thế kia rồi, không thể sửa ở giữa đường giữa lối thế này được, đây không phải là ép người quá đáng sao? - Đúng! Con hàng này chính là ép người quá đáng! Cuối cùng tên béo cũng hiểu ra vấn đề không phải là sửa xe hay không mà là con hàng này muốn hắn phải khó xử, nhưng lúc này hắn cũng thực sự không biết nên làm thế nào, gọi người tới thì cũng không kịp, nói không chừng vừa cầm điện thoại lên thì tay lại bị đánh gãy lần nữa rồi. - Có chuyện gì thế? – Đúng lúc này thì có một viên cảnh sát giao thông đi tới. - Anh cảnh sát, cuối cùng anh cũng tới rồi! – nhìn thấy có cảnh sát tới tên béo mừng như anh ruột hắn tới vậy, vội vã chạy tới nghênh tiếp, nước mắt nước mũi trào ra, sau đó bắt đầu kể khổ: - Anh cảnh sát, anh nhất định phải làm chủ cho tôi, hắn vừa đánh tôi a! Nhìn tên béo một bộ dạng đáng thương chỉ về phía Đường Kim, mấy người xung quanh cạn cmn lời, tên này đúng là cực cmn phẩm, kĩ năng diễn đủ lên sao hạng A holywood cmnr. Viên cảnh sát giao thông khoảng hơn 30 tuổi, nhìn thì cũng giống như hiểu đủ thói đời, dường như cũng không bị lừa mà chỉ khẽ chau mày, quay đầu hỏi Đường Kim: - Có việc này không? - Ngươi nói ta đánh ngươi, ngươi có bằng chứng gì ko? – Đường Kim nhìn tên béo kia nói. - Ngươi đánh gãy hai tay của ta... - tên béo phẫn nộ. - Anh cảnh sát, anh nhìn xem tay của hắn có giống bị gãy không? – Đường Kim nhìn viên cảnh sát: - Người nói láo ta gặp nhiều rồi nhưng dám trước mặt cảnh sát nói láo thì chưa thấy bao giờ cả, anh cảnh sát, ta nghĩ hắn đang xem thường IQ của anh đấy, ta không biết tính anh thế nào chứ nếu là ta thì tuyệt đối không thể nhẫn nhịn việc này được. - Anh cảnh sát, hắn thực sự đã đánh gãy tay ta, chỉ là vừa mới nối lại thôi! – tên béo vội vàng giải thích. - Anh cảnh sát, chuyện này cũng tin được sao? – Đường Kim lại quay về phía tên béo: - Tên béo chết tiệt này, người muốn lừa anh cảnh sát thì cũng nên tìm lời nào đáng tin một chút, người thực sự coi cảnh sát là đứa trẻ ba tuổi sao? Mọi người xung quanh đều dùng ánh mắt đáng thương nhìn tên béo, tuy rằng họ biết lời tên béo nói đều là thật nhưng họ càng rõ ràng một điều là cảnh sát sẽ không tin chuyện này là thật, trên thực tế nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì có ai sẽ tin tưởng có người đánh gãy tay người khác xong lại nối lại như cũ trong vòng một nốt nhạc chứ? Viên cảnh sát dùng ánh mắt bất thiện nhìn tên béo sau đó lướt qua hai người Đường Kim một cái rồi nói: - Trước tiên xuất trình bằng lái và giấy tờ tùy thân đã! - À à! Cái này, anh cảnh sát, anh đừng để bụng, thực ra là ta đâm vào xe họ, ta đền tiền là được rồi, phải không hihi... - vừa nói đến bằng lái và giấy tờ tùy thân thì sắc mặt tên béo bỗng đổi sang tươi cười, nịnh nọt nói. Viên cảnh sát chau mày, nhìn qua hai chiếc Audi, ngập ngừng một lát rồi gật đầu: - Vậy cũng được, các người thương lượng một chút đi. - Anh cảnh sát, việc này hay là để tôi chủ trì đi. – tên béo bày ra một bộ mặt nịnh nọt: - Ta đảm bảo sẽ sửa xe cho họ còn bồi thường thêm 10 vạn tệ nữa, điều kiện này ổn rồi chứ? Viên cảnh sát còn chưa kịp trả lời thì Đường Kim đã lên tiếng: - Anh cảnh sát! Có người tự nhiên lái xe tông vào anh sau đó bảo là do anh ngáng đường hắn rồi còn cầm cờ lê lên đánh gãy chân tay anh, đập nát bộ mặt đẹp giai của anh, cuối cùng thì đưa anh vào viện ném cho anh 10 vạn tệ tiền bồi thường, anh có chấp nhận không? - Tất nhiên là không! – viên cảnh sát đáp theo quán tính. - Nghe thấy chưa hả, anh cảnh sát cũng không đồng ý! – Đường Kim nhìn tên béo nói. Tên béo nhìn Đường Kim cạn cmn lời, mọi người xung quanh cũng cạn cmn lời, tên này bẻ lái mềm mại voại, nói vài câu mà trắng đã thành đen. - Vậy ta lấy con xe mới của ta đến cho ngươi đã được chưa? – tên béo suýt thì tức hộc máu. - Vậy ta đánh người tàn phế, sau đó cùng vợ ngươi đẻ một đứa đền cho ngươi có được không? – Đường Kim lập tức hỏi. - Đế MỜ: tất nhiên là không rồi! – tên béo phẫn nộ chửi. - Đấy, đến người tự mình còn không đồng ý! – Đường Kim khinh bỉ nhìn tên béo. Tên béo lúc này chỉ biết á khẩu, hắn trừng mắt nhìn Đường Kim đến hơn mười giây sau đó mới bất lực nói: - Đại ca, ta gọi người là đại cmn ca luôn, ngươi rốt cuộc muốn như thế nào chứ? - Thực ra vấn đề này ngươi không nên hỏi ta. - Đường Kim cười xán lạn: - Việc này cũng không liên quan lắm đến ta, ngươi tông phải cũng không phải xe của ta, có gì thì hỏi cô ấy đi! – Đường Kim vừa nói vừa chỉ về phía Diệp Tử Vân. Tên béo lúc này chỉ cảm thấy một ngụm máu nóng trào tới cổ họng, cãi nhau với Đường Kim vài câu mà bị nội thương cmn luôn, không phải việc của người người chĩa vào làm cm gì? - Sửa xe cho ta là được rồi, trước khi xe của ta sửa xong thì ta tạm thời lái xe của ngươi, khi nào sửa xong thì đổi lại. – Diệp Tử Vân nhìn tên béo, thái độ của nàng khá là bao dung. Tên béo lại suýt hộc máu thêm lần nữa, vấn đề này hành hạ hắn tí nữa thì hộc máu mà cách giải quyết lại đơn giản như vậy!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]