Kiếm Ngấn không có lập tức trả lời câu hỏi của Ninh Tâm Tĩnh, mà ông bắt đầu nói sang một việc khác: - Ám Kiếm bây giờ xác thực đã thay đổi rồi, nhưng trên thực tế, sự thay đổi này không phải mấy tháng gần đây mới bắt đầu phát sinh, từ mấy năm trước Ám Kiếm đã bắt đầu thay đổi, chỉ là trước đây không có thể hiện rõ ràng ra mà thôi, mấy tháng gần đây, do sức ép của Long Kiếm chi chiến và không ít thành viên mới gia nhập, mới làm cho loại biến chất tiềm tàng này nổi lên. Nói đến đây, Kiếm Ngẩn nhìn Ninh Tâm Tĩnh nhẹ nhàng hỏi: - Kỳ thực sự biến chất này ta tin là mấy năm nay cô cũng cảm giác được một chút phải không? Ninh Tâm Tĩnh lặng lẽ gật đầu, ba thước bằng đông không phải một ngày trời lạnh mà thành được, nếu như chỉ trong thời gian ngắn ngủi mấy tháng thì Ám Kiếm sao có thể phát sinh biến hóa lớn như vậy được chứ? - Sự suy bại của Ám Kiếm tuy rằng một phần nguyên nhân là do Tiềm Long trèn ép, nhưng thực ra ta và cô đều rõ ràng, nguyên nhân không chỉ do Tiềm Long mà còn là do chúng ta không có cơ sở vững chắc, chưa có truyền thống tiếp nối và thiếu thốn nhân tài. - Kiếm Ngân tiếp tục: - Mấy đệ tử nhà thế gia quyền quý gia nhập Tiềm Long thực ra cũng đồng nghĩa với việc cung cấp cho Tiềm Long vô số nhân tài, điểm này chúng ta không bằng họ, những năm gần đây để duy trì sự tồn tại của Ám Kiếm, lãnh đạo cao tầng đã bắt đầu đánh chủ ý lên người một số đệ tử thế gia, tìm kiếm sự ủng hộ của đại gia tộc. - Tổng bộ Ám Kiếm của chúng ta hiện tại cũng đã có không ít đệ tử thế gia rồi. – Ninh Tâm Tĩnh nhẹ giọng nói, trong thanh âm không dấu nổi vẻ bất lực. - Đúng vậy, ví dụ như Phương Thiếu Quốc, hay người ủng hộ lớn nhất của chúng ta - Tiêu gia, bọn họ đều cài cắm không ít người vào bên trong rồi. – Kiếm Ngân từ từ thở ra một hơi: - Ta biết họ muốn làm gì nhưng ta không muốn ngăn cản họ, bởi vì nếu như ta làm thế thì Ám Kiểm khó mà tồn tại tiếp được. - Vậy chúng ta cứ mặc cho Ám Kiếm biến thành Tiềm Long thứ 2 sao? – Ninh Tâm Tĩnh không nhịn được hỏi. - Ta muốn bảo vệ căn cơ của Ám Kiếm, ta cũng không muốn Ám Kiếm bị các đại gia tộc khống chế, nhưng ta biết nếu cứ tiếp tục như vậy thì Ám Kiếm chỉ có hai kết cục. - Kiếm Ngấn lại thở ra một hơi: - Cho nên ta mới chủ động tìm bên Tiềm Long đề ra Long Kiếm chi chiến. Ninh Tâm Tĩnh nhất thời ngây ngốc, đáp án này vượt xa dự liệu của nàng. - Về lần Long Kiếm chi chiến này còn có một số hiệp nghị mà các cô còn chưa biết, nếu như chúng ta thua, tất nhiên sẽ bị Tiềm Long nuốt gọn, nhưng nếu chúng ta thắng thì tuy không thể làm gì được Tiềm Long nhưng ít nhất trong 10 năm tới Ám Kiếm sẽ không vì bất cứ lí do gì mà biến mất được, Ám Kiếm sẽ trở về làm Ám Kiếm chân chính, giống như lúc đầu, không chịu sự khống chế của bất cứ thế lực nào, chỉ trung thành với nhân dân và trung thành với Quốc gia, cô hiểu không? - Nhưng nếu như chúng ta không may thua cuộc thì sao? – Ninh Tâm Tĩnh do dự một lát rồi hỏi tiếp: - Chúng ta cần chuẩn bị thêm chút thời gian nữa mới phải. - Tâm Tĩnh, thời gian càng kéo dài thì càng bất lợi cho chúng ta, nếu như bây giờ tiến hành Long Kiếm chi chiến thì chúng ta vẫn còn một tia hy vọng, nếu qua vài năm nữa thì chúng ta sẽ không còn cơ hội nào để chiến thắng cả. - Kiếm Ngấn lắc đầu nói. - Nhưng bây giờ chúng ta có Đường Kim ủng hộ, nếu thêm vài năm nữa... - Ninh Tâm Tĩnh chưa nói hết bỗng dừng lại, bởi vì nàng hiểu ra một việc, nếu như không có Long Kiếm chi chiến thì Đường Kim sẽ không ra nhập Ám Kiếm. - Tâm Tĩnh, tuy hiện tại cô không phải là đặc công mạnh nhất trong Ám Kiếm, nhưng ta biết cô là người trung thành nhất, đây cũng là nguyên nhân ta nói những lời này với cô. - Kiếm Ngấn than nhẹ một tiếng: - Năng lực của Đường Kim rất mạnh, nhưng quá là kiệt ngạo bất tuân, cũng may là hắn vẫn còn chịu nghe cô nói, sau này ở chỗ hắn, cô nên chú ý nhiều một chút. - Lão đại, Đường Kim là người rất đơn giản, chân thành đối đãi với hắn là được, không nên dùng âm mưu quỷ kế gì cả. - Ninh Tâm Tĩnh nhẹ nhành nói. - Vấn đề là hắn không tùy ý chấp nhận sự chân thành của người khác. - Kiếm Ngẩn cười nhạt, sau đó dùng một ánh mắt rất kì dị nhìn Ninh Tâm Tĩnh, giọng đầy thâm ý nói: - Tâm tĩnh, ta nghĩ chắc cô cũng hiểu, hắn đối xử với cô khá đặc biệt. - Ta biết. - Ninh Tâm Tĩnh đối với chuyện này tỏ ra khá bình tĩnh: - Hắn cũng không cố ý giấu diếm điều gì. - Cô hiểu được thì tốt. - Kiểm Ngân than nhẹ một tiếng, lại đổi chủ đề: - Lại nói tên tiểu tử kia tối qua ở cùng một chỗ với Diệp Tử Vân, trước đó hình như hai người hoàn toàn không quen biết thì phải? - Ta cũng không biết, ta vốn cho rằng tôi qua hắn nên ở cùng Tống Oánh mới phải. – Ninh Tâm Tĩnh cũng không rõ việc này là thế nào. - Phải rồi, tối qua ta nhận được một tin tức, có một tên tiểu tử cướp mất nữ nhân mà Trang Minh Tinh nhìn trúng, một người gọi là Băng Di, tên tiểu tử đó hình như cũng là Đường Kim thì phải. - giọng điệu Kiểm Ngấn bắt đầu bát quái. Ninh Tâm Tĩnh nghe xong chỉ biết cạn lời, nếu việc này là thật thì Đường Kim cũng quá trâu bò đi, trong một đêm mà cướp mất hai nữ nhân của hai đại công tử trong kinh thành. Thấy Ninh Tâm Tĩnh không nói gì, Kiếm Ngân tiếp tục nói: - Đây đều là việc riêng của Đường Kim, ta sẽ không can thiệp, nhưng mà cô phải nói rõ với Đường Kim, việc riêng của hắn, hắn phải tự mình giải quyết, Ám Kiếm sẽ không ra mặt giải quyết mấy loại phiền phức đó. - Ta hiểu. - Ninh Tâm Tĩnh gật đầu. - Tất nhiên, nếu như trong Ám Kiếm có người lấy danh nghĩa cá nhân giúp đỡ hắn thì cũng được, nhưng mà việc này sẽ không liên quan đến Ám Kiếm. - Kiểm Ngẩn lại bổ xung thêm một câu - Ta biết rồi! - Ninh Tâm Tĩnh lại gật đầu. - Còn có một việc. - Kiếm Ngân trầm ngâm một lát: - Vĩ Hưng đã chết, 36 vị Kim Kiếm đặc công giờ đang thiếu một vị trí, cho nên vị trí này sẽ do cô thay thế, nhưng mà nguyên nhân cái chết của hắn cũng sẽ do cô điều tra. - Không vấn đề, đa tạ lão đại! – ngữ khí của Ninh Tâm Tĩnh có chút kích động, từ Ngân Kiếm đặc công thẳng lên Kim Kiếm đặc công đối với nàng là một bước nhảy rất quan trọng. - Cái này cô hoàn toàn xứng đáng. - Kiếm Ngấn cười nhẹ một tiếng: - Cô đi đổi thẻ chứng từ đi, sau đó lập tức bắt tay điều tra cái chết của Vĩ Hưng. - Rõ! Thưa xếp! Ninh Tâm Tĩnh giơ tay thực hiện động tác chào của quân nhân rồi mới vui vẻ quay đầu rời đi. Mà lúc này, trên một con đường ở kinh thành, Đường Kim vẫn đang ngồi trong con xe Audi của Diệp Tử Vân, qua cửa kính ô tô, hắn thấy bên ngoài là đủ các loại tòa nhà cao thấp cũ mới khác nhau, bên đường đầy những nam nữ đi đi lại lại, theo thời gian trôi đi, hắn dần quen thuộc hơn với nơi này. Thời gian trôi đi khá nhanh, bất tri bất giác đã tới 12 giờ trưa. - Chúng ta đi ăn cơm đã. - Diệp Tử Vân nhìn đồng hồ sau đó giảm tốc rồi mới quay sang Đường Kim mở miệng đề nghị: - Ngươi lần đầu tới kinh thành, ta có thể đưa người đi thử những món ăn ngon chính tông ở đây... - Oanh! Một tiếng nổ lớn cắt ngang lời nói của Diệp Tử Vân, chiếc Audi rung mạnh một cái, dường như bị người khác đâm vào đuôi xe.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]