Khuôn mặt thanh tú của Băng Di phút chốc đỏ bừng, nửa người đã mềm nhũ ra tựa vào người Đường Kim. Lần đầu tiên bị đàn ông sở
vào chỗ đó hơn nữa lại còn trước mặt bao nhiêu người, tuy rằng làm nàng rất xấu hổ nhưng đồng thời cũng kèm theo một cảm giác kích
thích khó nói nên lời, trong thân thể nàng xuất hiện một loại khoái cảm chưa từng có làm cho người nàng mềm nhũn ra.
- Bây giờ ta sẽ đưa ngươi đi.
Đường Kim uy hiếp như thế làm Băng Di nhanh chóng thanh tỉnh, ánh mắt mê ly cũng phút chốc tiêu tan trở về với vẻ trong sáng, nếu là
lúc bình thường thì Đường Kim uy hiếp như vậy chưa chắc đã có tác dụng nhưng lúc này câu nó đó của Đường Kim lại là uy hiếp lớn
nhất đối với nàng. Trang Minh Tinh vừa bị Đường Kim làm nhục, nếu như bây giờ nàng rơi vào tay hắn, vậy thì không khó để tượng
tượng được kết cục của nàng sẽ bị thảm thế nào.
Băng Di vừa dứt lời đã phát hiện mình đã trở lại trong xe từ lúc nào, bên tai truyền tới tiếng của Đường Kim:
- Lái xe đi!
- Được!
Gió lạnh thổi qua làm Băng Di càng tỉnh táo hơn, chỉ là lúc này nàng không dám quay lại lấy áo khoác nữa, nàng nhìn ra được Đường Kim
lúc này đã bực thật rồi, nếu như để hắn bực quá mà bỏ nàng lại thì tương lai của nàng sẽ rất bi thảm a.
Xe nhanh chóng nổ máy rời đi, một lái sau mới có mấy người trong biệt thự chạy ra nhưng đã chậm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543800/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.