- Đương nhiên, ngươi là ngôi sao sáng trong tổng bộ Ám Kiếm mà, rất nhiều người đều ngưỡng mộ ngươi...
Ngữ khí đầy châm biếm của Lâm Gia Minh cho dù là ai cũng nghe ra.
Không ít người thầm nghĩ, tên tiểu tử Đường Kim này không biết não có thiếu nơ ron thần kinh không mà còn tưởng là Lâm Gia Minh thực sự ngưỡng mộ hắn. Nhưng mà nghe nói Đường Kim mới 16 tuổi, mới là một học sinh cấp 3 chắc đầu óc cũng chưa ra làm sao, chưa
ra ngoài và chạm nhiều nên phản ứng như thế cũng là bình thường.
Chính lúc mọi người đang nghĩ Đường Kim là tên ngốc thì hắn bỗng ngắt lời Lâm Gia Minh:
- Ngươi không cần phải hâm mộ ta, ta sẽ không cho ngươi chữ kí đầu, ta không cần loại fan não tàn như ngươi.
- Fan não tàn?
Mọi người ngơ ra, hình như tên này đang chửi Lâm Gia Minh não tàn thì phải?
Cả đám người mới sực tỉnh, tên gia hỏa này không phải kẻ ngốc a!
Lâm Gia Minh vốn đang đắc ý cười thầm bỗng thấy ngạc nhiên, đợi hắn hiểu ra hàm ý của Đường Kim, vẻ tươi cười trên mặt phút chốc
biến mất, hắn tức giận nhìn Đường Kim:
- Đường Kim? Ngươi nói cái gì? Ngươi bảo ai não tàn?
- Tất nhiên là nói ngươi rồi, đến cái này còn không biết. - Đường Kim ra vẻ ngạc nhiên nhìn Lâm Gia Minh:
- Fan não tàn ta gặp nhiều rồi, nhưng mà não tàn đến trình độ của người thực sự rất hiếm, ta đồng cảm sâu sắc với ngươi.
Bốn phía bắt đầu cười ồ lên, Đường Kim vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ta-la-hoa-hau-giang-duong-lao-ba-cua-ka-la-hoa-hau-giang-duong/1543796/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.